Anh ơi! Thật khó tu trì
Khi mà Nghịch Cảnh đi về chẳng tha.
Làm cho em phải xót xa
Khổ đau, buồn bực, khó mà thảnh thơi.
o0o
Hồng Liên, em cứ an vui!
Cảm ơn Nghịch Cảnh, cuộc đời mênh mông. Cảm ơn cay đắng điệp trùng
Ngọt bùi, mới thấy thơm nồng Hoa Sen.
Cảm ơn hờn giận, ghét ghen
Cho taTâm Hỷ, dịu hiền nở hoa.
Mừng người tài giỏi hơn ta
Chia vui hạnh phúc ai mà thành công.
Cảm ơn thô lỗ, du côn
Cho ta hòa ái, ngọt thơm dịu dàng.
Cảm ơn thù hận, nghinh ngang
Cho ta khiêm tốn, tình thương tu hành.
Cảm ơn ly biệt, buồn tênh
Cho ta giá trị, đậm tình đoàn viên.
Cảm ơn thất bại triền miên
Hân hoan tuyệt diệu khi mình thành công.
Cảm ơn đau khổ chập chùng
Cho ta hạnh phúc tô hồng, điểm trang.
Cảm ơn Ðịa Ngục Trần Gian
Cho ta thấy được Thiên Ðàng cõi đây.
Niết Bàn chính thị Tâm này!
Bao nhiêu nghịch cảnh, mây bay gió lùa.
Lấy Từ Bi chống hận thù
Sống trong bể khổ, gắng tu, gắng hành.
An nhiên, tự tại,Tâm Lành
Thiên Ðàng, Ðịa Ngục, do mình tạo ra
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn