Gửi: Fri Jan 04, 2008 1:36 am Tiêu đề: TÂM - ÐỊA NGỤC - THIÊN ÐÀNG - ( HOA VÔ ƯU )
TÂM - ÐỊA NGỤC - THIÊN ÐÀNG
Anh ơi! Tu khó quá chừng!
Lo âu, phiền não chẳng ngừng tới lui.
Niết Bàn xa tít mù khơi
Nơi đây, Ðịa Ngục khổ hoài chúng sanh.
Từ Bi cứu độ sinh linh
Nói thì dễ đấy! Thực hành nắng mưa.
Áo cơm cái nợ dây dưa
Lo toan đủ thứ, thì giờ hiếm hoi.
Quanh ta thù hận ngất trời
Ghét ghen, tranh chấp, thơm mùi đắng cay.
Tình yêu, gió thoảng mây bay
Bạc tiền, dang vọng cõi này nam châm.
o0o
Em ơi! Em sẵn Tâm Lành
Bấy lâu em đã tu hành Cửa Không.
Thói hư, tật xấu mênh mông
Chúng sanh bản chất, khó lòng đổi thay.
Tâm thân Tứ Ðại đọa đày
Miếng cơm, manh áo, nhà này trú chân.
Vô thường giả tặm cõi trần
Chính là động lực, nguyên nhân tranh giành.
Gây nên tàn sát chiến tranh
Muốn làm Bá Chủ, Ðàn Anh nắm quyền.
Ngõ hầu thâu góp của tiền
Mọi người sai khiến, ưu tiên Ta này.
o0o
Tu hành quả khó lắm thay!
Không sao, ta cứ trú ngay Tâm Lành.
Tâm này Ðịa Ngục hôi tanh
Thiên Ðàng cũng nở long lanh muôn màu.
Tâm thanh tịnh, mượt tơ đào
Kiên trì Nhẫn Nhục, dạt dào Bao Dung.
Vun trồng cội gốc tình thương
Từ tâm, bác ái, chống hung bạo tàn.
Lấy mềm mỏng chống hung hăng
Ngọt ngào lời nói chống phường du côn.
Tâm Ðia Ngục khi gịận hờn
Ba đào sóng gió, nổi cơn tam bành.
Ta nên niệm Phật thật nhanh
Cho lòng phẳng lặng, tịnh thanh vãn hồi.
Bồ Ðề Tâm đã sẵn rồi
Tu trì tinh tấn, dễ thôi, bạn vàng.
Lấy tình thương chống tham sân
Sống trong thù hận mà lòng an vui.
Ðiệp trùng vạn pháp tới lui
Cám ơn kẻ xấu giúp thời ta tu.
Cám ơn đời, cám ơn người
Hung hăng, tàn bạo, ta thời bao dung.
Giữ Tâm phẳng lặng thong dong
An trong Phật Cảnh, ngụ trong Cõi Thiền.
Ở, đi là chuỵên tự nhiên
Chết còn không sợ, não phiền mây bay.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn