Lâu năm về quê nhà , nghe bạn tôi kể một chuyện kỳ lạ -như vầy :
-“Mầy thấy có lạ không , nửa đêm bà Mỹ Hương dựng tao dậy , điện thoại từ đâu bên Mỹ, nói : Sao tôi nằm mơ thấy thằng Trung chết”.
Bạn tôi nói tiếp :
-“Tao nhăn nhó quát :Bà tương tư nó hay sao mà ám ảnh , nằm mơ. Mà bên đó là mấy giờ , bà có biết tui bên này là nửa đêm.”
-“ Mà bà thấy nó chết làm sao ?”
-“Chết đuối ở sông Dinh”. Bà Mỹ Hương trả lời.
-“Mầy biết không ?Tao cười ha hả : - Vợ chồng bà đi lâu ngày chắc quên, sông Dinh mùa này cạn trơ đáy , vậy mà cũng dân xóm Gò . Mà tui mới nhậu với nó sáng qua .”
Câu chuyện tưởng chỉ như đùa , ai ngờ nửa tháng sau thằng Trung chết đuối thiệt. Nó nhậu bên Tam Tượng, lội sông về , chết úp mặt trong nước mát sông Dinh , mà nước chỉ cao chừng mắt cá.
…
Tôi tần ngần : Thằng Trung mùa lụt nào cũng mượn ghe vớt củi trên sông Dinh , nó bơi như con rái.
Linh cửu Đình Trung quàn ở gần trường tiểu học Hòa xuân. Nửa đêm , không biết ai đùa nghịch , đánh một hồi trồng “in khoa “ , trống “tụ” (*), một hồi ba tiếng . Đình Trung ơi ! còn mười lăm phút nữa vào lớp.
Đình Trung học trường tiểu học Hòa Xuân , thi vào Đệ Thất Duy Tân đỗ thủ khoa năm ấy.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn