Hình như ta nói chia tay
Cho con tim vỡ sầu này xót xa
Ngày đi đêm đến sẽ qua
Vấn vương giọt lệ nhạt nhòa yêu thương
Hình như mỗi đứa mỗi đường
Trong không gian vắng ngậm ngùi đắng cay
Thời gian cũng thế hao gầy
Bóng nghiêng nghiêng đổ đôi tay hững hờ
Hình như không hẹn không chờ
Mùa Xuân ong bướm ngẩn ngơ đi tìm
Bâng khuâng ngày tháng lãng quên
Hoa Ti-Gôn rụng bên thềm phai phôi
Hình như hoa vỡ làm đôi
Nhuộm màu sắc pháo đỏ môi người tình
Hình như duyên nợ chúng mình
Không xa nhau được nói gì chia tay !!! "
Cũng vẫn đoá Hoa tigôn nhưng mỗi người nhìn thấy một góc cạnh khác nhau Hoài thương Trang chắc phải là một người đang sống trong hạnh phúc lời thơ vui vẽ có một kết cuộc trọn vẹn thật hay.
TTKH thi ví hoa ti gon như loài hoa vỡ...tựa máu hồng
Hai sắc hoa ti gôn
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Gửi: Thu Mar 04, 2010 2:51 am Tiêu đề: Hai sắc hoa Ti gôn -Thơ TTKH Tác Giả: Thơ hoạ của D Đ
Nhắc đến hoa Ti gôn , không ai quên được TTKH .
Đã là nhà thơ , nếu diễn tả được cảm xúc trong mọi hoàn cảnh , chia được những buồn vui với người đọc , thì đây chính là sự thành công của thi nHân .
Và điều này , ta đã thấy được trong những bài thơ của HTT .
Nhân đọc bài thơ của Hương Xưa post lên , D Đ xin hoạ bài này .
Mời Hương Xưa và cả nhà cùng đọc .
Hai sắc hoa Ti gôn
Bài hoạ của D Đ
Thu tím chiều xưa lúc nắng tàn
Chửa buồn khi nhặt cánh hoa rơi
Nắng len hờ hững qua làn tóc
Với yêu thương tôi đứng chờ người
Nhìn tôi , người ánh mắt xa xăm
Gió rơi hiu hắt đổ bên thềm
Bụi mờ che khuất phương trời thẳm
Vin giàn hoa trắng chạnh lòng đau
Bàn tay người ấm vuốt tóc tôi
Hơi thở nhẹ sâu ngắm nụ cười
Em ơi hoa trắng hình tim vỡ
Tình tan , anh sợ chuyện đôi ta
Trong trắng lòng tôi đã hiểu gì
Sinh ly , tan tác cánh hoa tan
Hồn nhiên cười đáp màu hoa ấy
Trắng tựa lòng em không đổi thay
Người đi đâu hiểu một chia ly
Yêu đương chìm đắm vết thương lòng
Niềm riêng đau khổ người đâu biết
Xác pháo nhuộm hồng trên ngõ hoa
Bao thu đến ,lá vàng tan tác
Những thu tàn giá buốt tim tôi
Chồng tôi thầm hiểu tôi thương nhớ
Nhớ một người , nên vẫn hững hờ
Tình cờ xem sách chuyện yêu đương
Thấy trong tiểu thuyết cánh hoa xưa
Ánh hồng ,hoa trái tim tan vỡ
Nhuộm đỏ vết buồn , máu thắm pha
Nhớ lời người đã nói cùng tôi
Một mùa thu cũ rất xa xôi
Giờ đây khi hiểu thì tôi đã
Duyên cũ tình xa, lỡ mất rồi
Sợ lắm thu về nắng hắt hiu
Chiều thu tan tác cánh hoa rơi
Gió thu lạnh lẽo , sương thu trắng
Bên sông đò vắng , bóng một người
Tôi đã lấy chồng người có biết
Có buồn nhớ đến chuyện thu xưa
Nhớ hoa ngày cũ , hoa tan vỡ
Những cánh Ti gôn đẫm lệ hồng .
DĐ & HX ơi ! Bài thơ Hai Sắc Hoa TiGôn - TTKH là một bài thơ bí ẩn sâu sắc. Qua biết bao nhiêu thế kỷ - mỗi lần đọc lại vẫn làm con người ta khắc khoải suy nghĩ...HX nói đúng Htt đang ở trong một hạnh phúc vô cùng...Đó là điều mà Diệu Huyền hay bảo thơ Htt nhẹ nhàng êm ả không có nỗi ray rức tuyệt vọng hoặc giả như nếu có cũng chỉ làm lòng người chút thổn thức bâng khuâng có phải???
Diệu Đức ơi ! Phải công nhận DĐ họa thơ rất tài tình điêu luyện... Htt vẫn theo đọc những bài thơ họa của DĐ....Cám ơn những lời bình phẩm của HX & DĐ....Chúc ngày vui bình an.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn