Gửi: Thu Dec 03, 2009 10:37 pm Tiêu đề: NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Một ngày lên đường
Sông khuya mờ sương
Hận đời ly loạn
Ra đi mà vương
Mắt Mẹ già rưng sầu
Bóng con đò, luống trầu
Và bao nhiêu hồn thiêng sông núi
Đã xa mờ, xa mờ
Vượt trùng dương ngàn
Ngờ đâu hoang tàn
Hải tặc man rợ
Gieo bao họa tang
Sóng dập dồn xác người
Máu trẻ thơ loang tận chân trời
Và rất nhiều tuổi xuân thì đang thanh tân ngày qua sắc thắm
Bổng hãi hùng trong dập vùi nát tan đời hoa
Bởi lũ hung tàn
Ác hơn sói lang !
Ôi xiết bao tiếng hờn căm gào thét
Còn vang mãi trên biển Đông đến ngàn năm sau ...
Giờ nơi xứ lạ
Qua bao mùa tuyết rơi trắng xóa những con đường
Tưởng như màu tang thê lương
Trên quê hương vất vả
Trên những con tàu năm xưa xuyên đại dương
Giờ đây lòng tràn dâng nhớ thương
Thân nghe buốt thấu
Tim ta rướm máu
Thề quyết dấn thân một lòng đấu tranh
Như gương bao anh hùng xưa nơi sa trường ghi sử xanh
Sẽ một ngày trở về
Giữ trọn lời thề
Quyết óc tim này bừng sôi khí thế
Diệt tan tành bạo lực u mê
Ta sẽ thấy lại Mẹ già rạng rỡ nét cười
Sông núi ruộng vườn thêm sắc xanh tươi
Và trên khắp nẻo đường đất nước
Trăm triệu dân lành đồng hát mừng Dân Chủ, Tự Do
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn