Có lắm Cảnh Đời thật đáng thương,
Từ nơi xó chợ đến đầu đường.
Lo ăn đi lượm đồ thừa thãi,
Kiếm sống moi tìm vật vãi vương.
Sớm tối đương đầu cùng nắng gió,
Đêm về nương náu dưới màn sương.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn