"Thế gian lắm chuyện thị phi
Bạn vàng khó kiếm, xá chi miệng đời...”
Cõi trần đau khổ em ơi!
Tấm thân giả tạm, an vui nhẹ nhàng.
Chúng sanh phiền não mênh mang
Vô minh, ngã chấp ngỗn ngang cuộc đời.
“ Ở sao cho vừa lòng người?
Ở rộng nguời cười, ở hẹp người chê.”
Cái ăn, cái mặc, nhà kia!
Dạ dày Chúa Tể lê thê réo đòi.
Huống chi công việc sinh nhai
Chiến tranh, thù hận dài dài vì đâu?
Đáng thương thân phận giống nhau.
Bao dung, nhẫn nhục cùng màu tha nhân.
Lấy tình thương chóng bạo tàn
Lấy tử bi chống hung hăng ngất trời.
Tâm lành Phật Tánh, tình người
Ai ai cũng có nhất thời mờ phai.
Ngươi ta chửi, mình mỉm cười
Dẫu rằng chẳng có trái sai việc làm!
Khó ghê lắm, phải không nàng?
Kiên trì chánh niệm dần dần sẽ quen.
Em thương người, người thương em
Bạn vàng Tri Kỷ thơm miền trần gian.
Chính đây Địa Ngục- Thiên Đàng
Biến thiên vạn pháp do Tâm mỗi người,
Tâm nhẹ nhàng là an vui
Tâm phiền não là cuộc đời khổ đau.
Một sat na ngộ Đạo Mầu
Vô minh ngã chấp đi vào Cõi Không
Ở /đi mây gió qua song
An nhiên tự tại cõi lòng trống trơn.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn