TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - chùm thơ : Cuối năm nghe bạn bệnh trời Tây
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

chùm thơ : Cuối năm nghe bạn bệnh trời Tây

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Ba Hổ



Ngày tham gia: 30 Oct 2008
Số bài: 25

Bài gửiGửi: Thu Jan 15, 2009 3:00 pm    Tiêu đề: chùm thơ : Cuối năm nghe bạn bệnh trời Tây
Tác Giả: Ba Hổ

Một :Cuối năm nghe bạn bệnh bên Tây

Yếu , bệnh  rồi sao hỡi bạn ta ?
Nửa vòng trái đất ! khó lại nhà
Bạn thân mười thước: sao đành vậy ?
Tôi  kề  sáu  chục :  vẫn trăng hoa!
Đây : rau , dưa, mắm…sao còn…được
Đó: thịt , bia , bơ …chả lẽ …thua
Cái “vi -a - gả “ không công hiệu
Tết ráng về ta tặng rượu nhà  (*)

(*) rượu nhà ngâm cái …trứng gà , nhưng mà  chắc đạn hơn là rượu Tây )


Hai :Ba thằng uống rượu

Tết đến rồi đây ! có thấy chăng ?
Cành mai thiếu nước , nhện tơ giăng
Rượu ngâm từ độ ta còn bạn
Nhắp chén  buồn than : Thiếu một “ thằng “!
Ráng nén bụng đau  say tống cựu
Nhe hàm răng giả tiếu  nghinh tân
Trà “tam” rượu “tứ “ mai còn có ?
Nghìn  chén say vui : Đủ  bốn chàng .(*)

(*)Bộ ba Lưu , Quang , Trương leo cây me trường Nam  ,  thêm “thằng” thứ tư  Triệu Tử Long,  một đời  điên điên phò  Á Đẩu


Ba:Khuya chờ Tết

Đêm đã dần tàn – xuân chửa tới
Ngày nghiêng bóng nắng-tóc  sương pha
Thương nhau ngày cũ ba vò rượu
Nhớ lắm , xuân xưa một  ấm trà
Bạn-ta; ta-bạn : thân cùng thế ?
Nước non, non nước : lệ thay hoa
Trời tây ví có dời đi được
Mang cả về đây : bạn với ta  …


Bốn :Nhìn  lộn kim đồng hồ

Một .hai mươi , tưởng bốn giờ mười  
Không ngủ được ta dậy viết chơi
Hạ tuần trăng chếch nghiêng song  cửa
Trung nghĩa sao sa  lạnh đất người
Đông tàn xuân muộn bao giờ nữa ?
Bạn quen , tình nhớ biết sao nguôi
Lần tay đếm lại từng trang cũ
Năm tới, năm qua  dấu bụi đời …

PR 2.00 Am 21 tháng chạp -2008 .
Ba Hổ
Về Đầu Trang
DẤU CHÂN TRÊN CÁT



Ngày tham gia: 04 Nov 2007
Số bài: 259

Bài gửiGửi: Fri Jan 16, 2009 1:44 pm    Tiêu đề:

Hay quá là hay - Ông Ba Hổ
Làm thơ thật đáng mặt anh tài
Ý tứ , gieo vần thôi chắc nịch
Tôi xem thật thích - nhấp chuột hoài
Khi nào về xứ tôi xin nhậu
Cạn chén ta là bạn của nhau
Người bạn trời Tây đang đau bệnh
Chắc vui khi thấy bạn mong chờ

Năm mới chúc Ông luôn mạnh khoẻ
Tà tà chờ bạn cũ trở về .

* Kinh Ông Ba , tôi chả biết làm thơ nhưng cũng viết vài câu cho vui , Ông lượng thứ nhé .
21-tháng Chap , năm Mậu Tý .
Về Đầu Trang
MINH CAN



Ngày tham gia: 06 Jun 2008
Số bài: 431

Bài gửiGửi: Fri Jan 16, 2009 5:11 pm    Tiêu đề:


Vài vần thơ họa vui chơi
Ăn tết tại vườn nhà Duy Tân đẹp nhất hạng !!!



HỌA THƠ
( Họa các bài cùng tên của nhà thơ Ba Hổ)

Một: Cuối Năm Nghe Bạn Bệnh Bên Tây.

Tứ Đại tấm thân đó! Bạn ta!
Ở đâu cũng bịnh, khổ thăm nhà!
Dù ai cao lớn nào không ốm?
Mừng bạn sáu mươi vẫn trăng hoa!
Rau mắm đơn sơ đây vẫn được
Thịt bia sung túc đó đành thua,
“ Vi- a-gra, hổ trọ còn kém
Rượu quí dành ai thoảng khắp nhà!


Hai: Ba Thằng Uống Rượu

Tân Sửu sắp về! Bạn thấy chăng?
Cành mai du lịch, nhện buồn giăng.
Ở đây rượu quý mong chờ bạn
Bên nớ trà thơm đợi một “thằng”!
Cố nhấp, bình vơi say “tống cựu”
Nhô ra đầu sói, gọi” nghinh tân”
Bên nhà vui quá, nghe mà thích!
“Chén chú chén anh”: thật bốn chàng!

Ba: Khuya Chờ Tết

Náo nức đêm về- Xuân chữa qua!
Tóc xanh thắm thoát tuyết sương pha.
Thương nhau tâm sự vui vò rượu
Tri kỷ văn chương đón ấm trà.
Thân hữu chân tình cao quý lắm!
Tình đời ấm lạnh lệ thay hoa,
Ví bằng nhẹ bước du quê mẹ
Mang cả Trời Tây: Bạn với ta!

Bốn: Nhìn Lộn Kim Đồng Hồ

Một giờ hơn, lộn bốn giờ mười.
Giấc ngủ giận hờn, ta viết chơi.
Vầng nguyệt hạ tuần nghiêng chếch bóng
Sao mờ nhân nghĩa lạnh quê người.
Đông dài, xuân ngắn trôi quê mẹ
Tình nhớ bạn quen khó thể nguôi.
Tay trắng đếm thời gian, bạc tóc
Tân niên, năm cũ, bụi xanh đời.

MINH CẦN
Về Đầu Trang
Hung T



Ngày tham gia: 21 Oct 2008
Số bài: 64

Bài gửiGửi: Sun Jan 18, 2009 3:18 pm    Tiêu đề: Dượng Ba nhớ bạn bịnh trời Tây như Cụ Tam Nguyên Yên Đỗ ...

... khóc bạn; nhờ bài thơ này,
Cụ Dương Khuê tỉnh bơ đi vào ... văn học sử.

Nguyễn Khuyến

Khóc Bạn

Bác Dương thôi đã thôi rồi,
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.


Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước,
Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau.
Kính yêu từ trước đến sau:
Trong khi gặp gỡ, khác đâu duyên trời.


Cũng có lúc chơi nơi dặm khách;
Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo.
Có khi từng gác cheo leo,
Khúc vui con hát lựa chiều cầm xoang.


Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp:
Chén quỳnh tương (1) ăm ắp bầu xuân.
Có khi bàn soạn câu văn,
Biết bao đông bích điển phần (2) trước sau.


Buổi dương cửu (3) cùng nhau hoạn nạn,
Miếng đẩu thăng (4) chẳng dám than trời,
Tôi già, bác cũng già rồi:
Biết thôi, thôi thế thời thôi mới là.


Đường đi lại, tuổi già thêm nhác,
Trước ba năm , gặp bác một lần,
Cầm tay, hỏi hết xa gần,
Mừng rằng bác vẫn tinh thần chưa can.


Tuổi tôi kể còn hơn tuổi bác,
Tôi lại đau trước bác mấy ngày,
Làm sao bác vội về ngay,
Chợt nghe tôi những chân tay rụng rời !


Ai chả biết chán đời là phải,
Vội vàng chi đã mải lên tiên.
Rượu ngon, không có bạn hiền,
Không mua, không phải không tiền không mua.


Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,
Viết đưa ai, ai biết mà đưa.
Giường kia treo những hững hờ, (5)
Đàn kia gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn !


Bác chẳng ở, dẫu van chẳng ở;
Tôi tuy thương, lấy nhớ làm thương,
Tuổi già, hạt lệ như sương,
Hơi đâu ép lấy hai hàng chưá chan ?


--------------------------------------------------------

(1) quỳnh tương: quỳnh: tên ngọc quí, tương: hồ, nước cơm để làm rượu; một loại rượu quí.

(2) điển phần: chỉ chung sách vở cũ; đông bích: vách phương đông; chữ lấy câu thơ của Trương Thuyết: "Đông bích đồ thư phủ" (kho tranh và sách ở vách phương đông). Điển (nghiã đen là phép tắc) tức là ngũ điển, năm sách điển của các vua Thiếu Hiệu, Chuyên Húc, Cao Tân, Đường Nghiêu và Ngu Thuấn bên Trung Quốc ngày xưa. Phần (nghiã đen là lớn) tức là tam phần, ba sách phần của các vua Phục Hy, Thần Nông, và Hoàng Đế của thời cổ Trung Quốc.

(3) dương cửu: lúc có tai ách.

(4) đẩu thăng: đấu và thưng -- phần mười của đấu; nghiã bóng là lương bổng ít oi của một ông quan (lương các quan ngày xưa một phần trả bằng gạo; lấy đấu thưng mà đong là ít).

(5) từ điển tích Trần Phồn, người đời Hậu Hán, có một cái giường để dành tiếp người bạn quí là Từ Trĩ, hễ bạn đi lại treo lên. í câu này nói: nay bạn đã chết, cái giường để dành tiếp bạn cứ treo mãi không bao giờ đặt xuống cả.
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân