Chùa xưa cổ kính u huyền
Rừng cây thiêm thiếp bên triền núi cao.
Lối xưa cọp trắng ra vào
Nằm tu bên góc vườn sau bao lần.
Đỉnh cao gió hú mây vần
Mơ màng núi biếc, phù vân gió lùa.
Kỳ hoa, dị thảo lô nhô
Xanh tươi, tàn úa, bốn mùa tang thương.
Nghĩa trang cổ tự lan dần
Chiều rơi thăm thẳm. chuông ngân êm đềm
Cho người tỉnh thức lênh đênh
Dừng chân chốc lát, não phiền gió bay.
Chùa xưa mở rộng vòng tay
Hương thơm thoang thoảng, mừng thay khách vào.
Mùi Thiền ve vuốt khổ sầu
Tịnh tâm giây phút, nhẹ sao cõi lòng!
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn