Gửi: Thu Dec 18, 2008 11:18 am Tiêu đề: NGƯỜI TA ĐỒN RẰNG - ( HỒNG LIÊN )
NGƯỜI TA ĐỒN RẰNG
( Phỏng họa bài thơ vui cùng tên
của nhà thơ Lê Thủy Tiên)
“ Đồn rằng con gái Phan Rang
Đầu đội cái rế, vai mang cái gùi”
Phan Rang con gái, anh ơi!
Mang gùi, đội rế, thường thôi, hỡi chàng!
Anh thương anh nhớ, ghẹo nàng
Cành lan, cọng quế, em đan tuyệt vời.
Dễ gì anh tiến sát người
Ghé đầu thưởng thức tóc cài ngát hương?
Cành lan một nhánh nghìn vàng
Trăm ngọc cành quê, rế đan tơ đồng.
Anh về xin mẹ hồi môn
Trăm xe tứ mã, mở đường trăm quân.
May chăng cám động hồng quần
Cho anh hưởng chút hương xuân tơ hồng.
Gùi em vai nặng trầm nồng
Trầm đen ướp tóc, trầm thơm môi cài
Trầm vàng óng ả chiếu ngồi
Trầm bạch em tắm, da ngời dung nhan.
Má hồng kiều diễm Phan Rang
Dễ thương ghê lắm! Gùi đan quế nồng!
Hương lan tỏa ngát tóc thơm
Cành xinh, chiếc rế tóc bồng nữ nhi,
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn