TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - MỘT THOÁNG NHỚ ... VỀ QUÊ HƯƠNG NINH THUẬN
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

MỘT THOÁNG NHỚ ... VỀ QUÊ HƯƠNG NINH THUẬN

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi...
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Lang Tu



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 252

Bài gửiGửi: Sat Dec 06, 2008 7:01 pm    Tiêu đề: MỘT THOÁNG NHỚ ... VỀ QUÊ HƯƠNG NINH THUẬN
Tác Giả: THANH NGÂN




MỘT THOÁNG NHỚ ... VỀ QUÊ HƯƠNG NINH THUẬN


“ Quê hương là gì hỡi mẹ?  Mà sao cô giáo dạy phải yêu thương”

Mỗi một con người của chúng ta, ai cũng có quê hương. Do đó, cho dù họ đi bất cứ nơi đâu, ở bất luận chỗ nào, họ cũng nhớ đến quê hương của mình. Quê hương, hai tíếng thiêng liêng, nghe ngọt ngào, trìu mến biết bao! Ninh Thuận, quê tôi, đó là quê hương tôi đang ngày một lớn lên. Thật vậy, những con sông dài uốn khúc những thửa ruộng mênh mông, những rặng tre già che khuất làng mạc, xóm thôn... đã được thay thế bằng những con đường mới, những công trình kiến trúc mới, phố xá đông vui, xe cộ tấp nập...
        Tôi vốn không được sinh ra từ quê hương Ninh Thuận, nhưng mà tôi đã gắn bó với xứ sở này gần hơn nửa đời người ! Nơi đây, tôi và đám con tôi đã sống cùng với lũ học trò thân thương, ôi biết bao là kỷ niệm vui buồn mà giờ đây tôi không thể nào quên được. Nếu có một phút giây nào đó, lòng ta ích kỷ, không muốn quê hương mình thay đổi gì cả, vẫn cảnh vật đó, vẫn con người đó. Nếu quê hương của ta thay đổi  thì lòng ta không tránh khỏi ngậm ngùi, chua xót như nhà thơ Trần Tế Xương( Tú Xương) đã viết về con Sông Vị ở quê ông như sau:
        “ Sông xưa rày đã lên đồng
       Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai.
            Đêm nghe tiếng ếch bên tai
        Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò”
    Vừa qua, Hội Thân Hữu Ninh Thuận đã tổ chức buổi họp mặt Tân Xuân năm Ất Dậu ở tiểu bang California. Những người ở xa không hội ngộ đuợc, anh Chủ Tịch Trình Đế Đáng đã gởi tặng đĩa thu hình DVD, tôi thật vô cùng cảm kích. Nhìn qua đĩa DVD tôi thấy lại được hình ảnh bạn bè đồng hương Ninh Thuận ngày xa xưa đông đảo, vui nhộn mà ngỡ mình cũng đang có mặt trong buổi hội ngộ... Nước Mỹ là một nước giàu có, tự do. Chúng ta thường gọi đùa là” Vùng Đất Hứa”, vùng đất hứa hẹn, đất học và đất cày ra tiền> Người Việt Nam chúng ta lại là người cần cù, chịu thương, chịu khó. Con em chúng ta qua Mỹ có cháu đã học thành tài, đã là kỹ sư, bác sĩ, dược sĩ, luật sư... thật là vinh dự tự hào! Bạn bè chúng ta cũng đã lao động, buôn bàn, kinh doanh, đã “ cày” ra tiền mua sắm nhà cửa, xe cộ... Người nghèo cũng có nhà Mỹ để ở, cũng có được chiếc xe hơi để chạy, để đi làm. Chúng ta đã nhập cuộc, đã hòa đồng trong cuộc sống, nhất là ngôn ngữ, nói tiếng Mỹ, làm cho Mỹ, giao dịch với Mỹ. Có bạn đã không thua gì người Mỹ, mở phòng mạch, mở tiệm thuốc, mở cửa hàng làm ăn. buôn bán, biết tính toán, biết dành dụm, chắt chiu...
     Đã mười năm tôi chưa có dịp trở về thăm lại quê nhà! Lý do không phải là tôi đã quên cội, quên nguồn, mà vì tôi không có điều kiện. Bởi vậy tôi cố gắng đi làm hai Job để có tiện nghi trong cuộc sống.Vả lại, mẹ tôi đã mất, anh tôi đã qua đời, tôi không còn người thân ruột thịt ngoài mấy đứa cháu và họ hàng xa... nếu tôi về tôi chỉ nhìn thấy hai ngôi mộ, lòng tôi sẽ se lại và thấm buồn.
     Các em học sinh của tôi bây giờ đã khôn lớn, kẻ có vợ, người có chồng, đặc biệt mới đây có hai hoc sinh trốn ra nước ngoài và kết hôn với nhau. Tôi là cô giáo chủ nhiệm cũng là bà mai, hai em này từ Canada đã qua thăm tôi và thật là cảm động khi gặp lại nhau.
     Còn nhiều em nữa cũng đã ra nước ngoài, đã tìm cách liên lạc thăm tôi qua điện thoại. Như thế cũng vui, cô cô, trò trò, mừng mửng, tủi tủi...
                   “ Con hơn cha, nhà có phúc
               Trò hơn thầy, phúc đức biết ngần nào!
        Về thăm Ninh Thuận, thời gian thăm lại quê huơng ít nhất là một tháng mới trở lại nước Mỹ, khi đi như vậy, thường là mất job ngay. Công việc làm hiện nay rất khó tìm, nhất là tình hình kinh tế Mỹ chưa thấy dấu hiệu nào là phục hồi, job mà vừa sức mình, job mà mình ưa thích thì rất hiếm hoi. Do đó, suy đi nghĩ lại tôi đành hẹn, thôi thì khi nào về hưu thì mới về. Khi đó, có thể đi vài tháng, thậm chí, nếu có điều kiện ở lại cả năm thích thú nhỉ...!
     Tôi sẽ về! Chắc chắn là tôi sẽ về thăm Ninh Thuận!

THANH NGÂN
( Kẻ độc hành)
 Baton Rouge, LA, April 2006

Về Đầu Trang
DIEM TRANG



Ngày tham gia: 03 Apr 2008
Số bài: 669

Bài gửiGửi: Sat Jan 05, 2013 3:02 pm    Tiêu đề:

Quê hương Ninh Thuận mãi mãi tươi đẹp trong lòng khách tha hương .

                      DIỄM TRANG
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi... Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân