Đêm về tĩnh mịch thấy buồn sao,
Yên lặng đè lên khắp ngả vào.
Sầu ngấm mềm môi vì dõi bóng,
Lệ tuôn ướt mắt bởi chiêm bao.
Mùi hương theo gió đi qua cửa,
Biếng hỏi đèn chong tự lúc nào.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn