Đông về tuyết trắng trải muôn nơi,
Cây cối trụi trơ đứng giữa trời.
Thương nhớ đong đầy khôn dấu kín,
Buồn dâng nặng chĩu khó làm vơi.
Muốn về chốn cũ chờ đêm xuống,
Ngó lại nơi xưa đã phải rời.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn