“ Nhất tri kỷ khả dĩ bất hận”
Truyện “ Bảo Thúc, Quản Trọng thật nổi danh.
Truyện kễ rõ trong Đông Chu Liệt Quốc
Hai người từng bè bạn rất thân tình.
Quản Trọng có tài kinh bang, tế thế
Hai người sau được tiến cử làm quan.
Bảo Thúc tâu Tề Vương dùng tri kỷ
Giúp Vua Tề làm bá chủ huy hoàng.
Quản Trọng thuở hàn vi, xang bang, xất bất
Lúc bị sung lính, đánh giặc phương xa.
Khi đối diện quân thù thì lánh mặt
Cứ chần chừ, đánh trực tiếp, né ra.
Đi phía hậu, như là muốn tránh né
Lúc lui binh, nhanh nhẹn cứ đi đầu.
Bạn bè, nguời quen diễu:” Sao hèn quá!
Thật là nhát cáy, thỏ đế!” chê sao!
Bảo Thúc thanh minh: “ Y đâu hèn nhát.
Vì còn mẹ già phụng dưỡng chăm nom.
Y dũng cảm phi thường cùng mưu lược
Một con người nhiều tài sức khôn lường!”
Lắm khi làm ăn, bán buôn thua lỗ
Thất bại liên miên, khốn khó không ngừng.
Người chê: ” Bất tài, khôn lanh vắng vẻ
Cứ là lụn bại, chiếu cố mênh mông”,
Bảo Thúc bênh vưc bạn vàng nồng nhiệt:
“ Ông không gặp thời, mãi miết lao đao.
Bất tài vô tướng, chê sao oan thiệt
Kinh bang tế thế quả thật anh hào!”
Thời loạn lạc Nhà Châu, chư liệt quốc
Dân lầm than, Quản Trọng cứ lang thang.
Không được trọng dụng, tài năng mai một
Thiên hạ chê: “ Quản Trọng cũng dân thường”
Bảo Thúc biện minh ” Thời cơ chưa tới
Y quả có tài, hiếm thấy trên đời.
Các hôn quân sao biết người vĩ đại
Thông minh. mưu lược, phơi phới nơi ai”
Được người kẻ lại những lời Bảo Thúc
Quản Trọng nghe ấm hạnh phúc cõi lòng.
“ Cha mẹ sanh ta, còn hiểu ta Bảo Thúc
Người bạn thân, chính tri kỷ, tri âm!”
Văn hóa Á Đông vô cùng độc đáo
Tình bằng hữu thật quý báu nâng niu.
Người quân tử hy sinh vì tri kỷ
Người hiểu ta quả quý hiếm ráng chiều.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn