Má hồng nổi tiếng quê hương
Ngày xưa đẹp nhất Phan Rang, đó mà!
Cô nàng, ẩn hiện vô ra
Dễ gì thấy rõ mặn mà dung nhan.
Bây giờ, ta chẳng gặp nàng
Chỉ nhìn hình ảnh đài trang diễm kiều.
Xa xôi, nghe gió vì vèo
Nghe mây hiu hắt, quạnh hiu thư phòng.
Cứ ghiền giọng nói dễ thương
Tiếng cười trong trẻo, nắng buồn cũng tươi.
Hoa Hồng này, quả lắm gai
Giận hờn, người đẹp, cứ hoài nín thinh.
Hay ta tưởng tượng, đa tình
Giai nhân bận rộn linh tinh suốt ngày.
Nín thinh là tính của ai
Dễ thương chi lạ, con người tài hoa!
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn