Gửi: Wed Sep 17, 2008 10:28 am Tiêu đề: TÁM GIÓ THỔI KHÔNG ĐỘNG- ( HỒNG LIÊN)
TÁM GIÓ THỔI KHÔNG ĐỘNG
Thân tặng tác giả Xuống Núi Thị Phi
( Cảm tác truyện ngắn cùng tên của
Nhà văn Xuống Núi Thị Phi )
Câu Chuyện Thiền, thật tuyệt vời thú vị
Làm người đọc, hưởng giây phút nhẹ nhàng.
Một chút thư giãn tâm hồn thoải mái
Cõi Thiển Môn lấp lánh, trài ngát hương.
“Tám Gió Thổi Không Động”, thơm sâu sắc
Mấy ai tu hành mà đắc quả này?
Tu khó lắm, chấp ngã đây xanh biếc
Cái ta càng hẹp, hạnh phúc lắm thay!
Tô Đông Pha, Đời Tống, người nhậm chức
Ở Qua Châu, Giang Bắc, cách Giang Nam.
Có Chùa Kim Sơn, Thiền Sư Phật Ấn
Vị thày trù trì, nổi tiếng xa gần.
Chỉ cách con sông, qua thuyền chẳng khó
Cư sĩ, thi nhân, Phật Tử thuần thành.
Nhà thơ và Sư Ông, thường bàn Thiên Đạo
Hai người rất tương đắc, vốn thân tình,
Đông Pha nghĩ mình, tu hành thông suốt.
Đạo Vô Vì đã thâm nhập tâm cang.
Sáng tác bài thơ, long lanh tương đắc
“Tám Gió Thổi Không Động” chút lòng trần”.
“Mình vẫn an tọa, Sen Hồng lấp lánh
Đảnh lễ Phật, hào quang sáng vô cùng”.
Sai cậu bé, sang sông trao Phật Ấn
Xin vài lời phê chuẩn của Sư Ông.
Ngài xem qua, nhẹ nhàng, không lên tiếng
Chỉ phê hai chữ, rồi chuỷển Đông Pha.
Cậu bé mang về, trao cho quan lớn.
Thi nhân hớn hở tưởng đươc Thiền Sư.
Ngợi khen hết lời vì ta hiểu Đạo
Bát Phong kia chẳng chút động tâm mình.
Liền giở ra coi, khinh khinh hai chữ
“ Đánh Rắm” lồ lộ, xấu hổ dâng liền.
Nhà thơ giờ đây, vô cùng thất vọng
Một chút giận hờn, len lén vào tim.
Rồi bão táp cõi lòng dường khó nén
Bơi thuyền qua sông, hỏi ổng mới yên.
Khi vào chùa, thi nhân thêm bất mãn
Liền hỏi nhà sư: “ Ông bạn thân này!
Đã không khen, sao chửi rày quá đáng?
Là ý gì, hỡi ông bạn tôi đây?”
Thiền Sư Phật Ấn, thơ ngây hỏi lại:
“ Tôi nói gì, ông giận dỗi quá chứng?”
Tô Đông Pha, chỉ ngay liền” Đánh Rắm”
Nhà sư cười ha hả, thích vô song.
Nhà thơ kinh ngạc vô cùng, há hốc.
Sư nhìn ông, ánh mắt tỏa khoan từ.
“Tám Gió Thổi Không Động” ơ? Khó thật!”
Chỉ nghe tên “ Đánh Rắm” bực đã nư!”
“Liền bơi sang sông, hỏi cho ra lẽ
Một chút tự ái, cũng khó nằm êm.
Huồng chi tám gió, lêm rêm sầu khồ
Làm lòng ta, sóng vỗ những não phiền”
Chuyện Ngài Huệ Năng tu Thiền thuở trước
Hỏi các sư, khi lá phướng gió bay:
“ Gió làm bay cờ, hay chính cờ phơ phất?”
Người này trả lời: ” Quả thật gió gây”
Người kia cải lại:” Cờ bay chính nó!”
Ngài Huệ Năng: “ Tâm động chỗ ông này!
Không phải gió thổi chuyển thời cờ nọ
Cũng không phải cờ tự động bay bay”
Chính tâm động mới thấy rày sai biệt
Vạn pháp trần, vốn bất diệt, hư không.
Vốn thanh tịnh, tâm bình thơm an lạc
Vạn pháp tùy tâm, lấp lánh mênh mông.
Tám Thứ Gió vốn vô thường, giả tạm
Ta an nhiên, chúng thổi chẳng động tâm.
Tam Nghiệp, Lục Căn mình, long lanh sáng
Ta thong dong, hưởng hạnh phúc cõi trần.
Câu Chuyện Thiền, thật vô cùng sâu sắc
Làm cho người đọc, thích thú quá chứng!
Mong “ Xuống Núi’ không ngừng kể chuyện khác
Cho đồng hương thưởng thức chút vui chung.
HỒNG LIÊN
Được sửa bởi DIEM TRANG ngày Sat Jan 31, 2009 12:04 pm; sửa lần 1.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn