Biển Bình Sơn ơi! Ta đã về đây!
Dấu chân ta vẫn hằng in trên cát.
Biển xanh ơi! Đừng kêu gào khốc nữa.
Hàng dương đừng rì rào trách móc ta.
Sau thời gian dài rời xa biển mặn
Ta đã về đây! Ta đang đứng đây!
Ta vẫn khỏe, bơi xa hơn nửa dặm
Ta vẫn nghe được tiếng hát của em.
Người tình ta ơi! Ta đã về đây.
Đưng dỗiã hờn ta chi nữa nhé em!
Ta vuốt tóc em muôn vàn âu yếm.
Em mơn trớn ta, ôm ấp thân ta.
Ta là của em, của em tất cả.
Con sóng lớn tràn vào bờ cát mịn
Ta tung tăng đùa nhảy cởn lên em
Nước mát rượi đưa ta vào cơn mộng
Dấu chân ta in trên tấm thân em.
Ta đi rồi, có ai dẫm lên không?
Trò chơi hôm nay cho đến mãi sau...
Ta in dấu chân rồi, em lại xóa
Ta và em đùa giỡn như thuở nào.
Cứ như thế ta chơi hoài không chán.
Phải thế không em? Ôi biển của ta!
Ngàn năm sau , âu cũng như thế ni
Em vẫn hát và ta cũng cứ hát
Bài ca bất tận, biển xanh ngàn đời.
THANH NGÂN
Tháng 10/2007
Kỷ niệm về thăm lại QUÊ HƯƠNG
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn