Khiêm cung xin tạ lỗi người
Vì Ta làm tắt nụ cuời hồn nhiên
Xốn xang Tim gởi đôi miền
Em sao nói được nỗi niềm cho ai
Người mới đến đẹp hoa cài
Người 40 năm cũ miệt mài đơn phương
Vương thì tội - Bỏ thì thương
Tình yêu đâu dễ cục đường chia hai
Thôi Ta làm kẻ phôi phai
Cho Em quên hết hình hài người xưa
Để Ta cứ đứng trong mưa
Rửa đi nỗi nhớ thương xưa một Người
Để cho Em - Nụ Hồng tươi
Tình yêu như thuở đôi mươi rực hồng
Cứ Mơ - Cứ Mộng- Cứ Mong
Còn ta xin chịu long đong nỗi sầu
Rồi về đâu - Rồi đi đâu
Lòng Ta chỉ có một màu "ƠN EM "
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn