TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
Annie Ngày tham gia: 24 Oct 2007 Số bài: 2490
Gửi: Sun Jun 01, 2008 11:39 pm Tiêu đề: TIẾU NGẠO GIANG HỒ - HỒI 6 - (DIÊM KHÁNH)
HỒI VI: HỒNG NHAN TRI KỶ
1) MÁ ĐÀO LỘ DIỆN
Cô Cô, Hồ Xung tiến bước
Rừng sâu phía trước vắng tanh.
Bà cấm ai kia nhìn lại
Bà Bà mặt bịt, mắt nhìn.
Đôi mắt long lanh, diễm lệ
Lung linh, sáng tỏ, to, dài.
Hồ Xung, cứ thời đi lẹ
Cô Cô đường chỉ, theo thôi.
Bỗng thấy đám người đứng ngó
Ngẩn ngơ, lồ lộ hãi hùng.
Ba chục anh chàng Minh Giáo
Cúi đầu, ấp úng, đồng thanh:
“Thánh Cô, tha tình một bận!
Thuộc hạ không dám nói ra.
Việc này, coi như không thấy
Chủ Nhân, xin hãy bỏ qua!”
Lạnh lùng, Thánh Cô im lặng
Họ lại lên tiếng nữa rồi .
“Chúng tôi, móc thôi một mắt
Tự đầy hải đảo xa xôi.”
“Thánh Cô, xin thời tha thứ!"
Nói xong, toàn bộ móc liền.
Một mắt lôi ra, dễ sợ
Vội vàng, bọn họ phi thiên.
Hồ Xung, ngỡ ngàng, kinh ngạc
Lâu nay bạn với Ma Vương.
Bà ta vô cùng độc ác
Nhẫn tâm, dữ tợn không lường.
Bà Bà, bỗng nhiên lên tiếng:
"Nhà ngươi ghét lắm ta ư?
Ta đây chính là hung hãn
Tại họ tự nguyện ấy mà”
“Ta đâu nói ra lịnh phạt
Ba chục tên nhát hại mình.”
Hồ Xung lầm lì một lúc
Chán chường Ma Nữ thông minh.
“Nhà ngươi, sao không nhận xét?
Có phải tàn độc Hồ Ly?
Ra tay thế kìa, quá ác ?
Anh hùng hiền hậu, ai bì!”
Hiệp sĩ, bây giờ lên tiếng:
“Tại sao Bà chẳng nói tha?
Lạnh lùng, chẳng hề mở miệng
Cho người bứng mắt mình ra?”
Từ lâu giang hồ đồn đại.
Ma Giáo, giờ thấy bạo tàn.
Hành người như con thú vật
Một phường quỷ sứ, ác nhân.
Chánh / Tà, hai bên thù địch
Đấu tranh không dứt, lâu rồi.
Thật ra, trên đời khó biết
Lằn ranh thiện ác sáng ngời.
Ma Giáo có người tốt bụng
Làm lành, lấp lánh thiện tâm.
Chính đại quang minh không thẹn
Cứu đời khốn khồ lầm than.
Chính Phái, có người không tốt
Giả nhân, giả nghĩa, bịp đời.
Dối mình, dối người, thủ lợi
Mưu đồ bất chánh không thôi.
Chánh / Tà khó thời phân biệt
Chỉ là xê xích tí ti .
Ma Đạo, đôi khi Chính Phái
Chánh Giáo lệch lạc: Tà Quy.
Bấy giờ Bà Bà biện hộ :
“Bởi vì chúng sợ uy ta.
Một đoàn tỏ ra quá lố
Thật ra đâu phải lịnh Bà!”
“Chúng móc con ngươi, tự phạt
Quả là ngu ngốc quá chừng!
Ta không hề trừng phạt thế
Người đừng suy diễn lung tung!”
Hai người giữa đường thọ địch
Võ Đang cùng với Thiếu Lâm.
Hỗn xược, mắng chàng Chính Phái
Mà theo Ma Đạo gian manh.
Cả đám tấn công tức khắc
Hồ Xung ra sức, kiếm bay.
Bà Bà nhanh tay đối địch
Võ cộng lanh lẹ, đẹp thay.
Tuyệt vời Độc Cô Cửu Kiếm
Địch quân thất trận, chạy dài.
Hăm he chàng trai, mấy toán
Nhân danh Chánh Pháí, chửi ai.
Hai người giờ thời, mệt lả
Bờ suối vội vã nghỉ chân.
Hồ Xung khom mình xuống nước
Anh chàng rửa mặt lau khăn.
Cô Cô bỗng nhiên trợt cẳng
Ngã nhào lưng hắn, nằm trên.
Chiếc khăn che rơi, lộ hẳn
Tuyệt thế giai nhân hiện liền.
Dòng nước lung linh soi bóng
Khuôn mặt diễm lệ vô cùng.
Mắt biếc, môi hống, da trắng
Yêu kiều, lấp lánh suối trong.
Ngạc nhiên Hồ Xung cứ ngắm
Má hồng duyên dáng vô song
Da phấn, mặt hoa lồng bóng
Ngây thơ bị gạt anh hùng.
Giả vờ vô tình chưa biết
Anh ta nhìn xuống nước trong.
Thình lình chàng quay chụp hẳn
Ôm ghì say đắm hôn nàng.
Cô ta vội vàng cự nự :
“Gái này không dễ đâu nghe!
Ma Nữ mà mê mới lạ
Ta đây nghiêm túc đó mà!”
Về Đầu Trang
Annie Ngày tham gia: 24 Oct 2007 Số bài: 2490
Gửi: Sun Jun 01, 2008 11:44 pm Tiêu đề:
2) HỒNG NHAN TRI KỶ
Hai người đậm đà tâm sự
Chàng đi bắt nhái nướng ăn.
Sa đà, mê man, cháy khét
Cứ xơi, bụng đói, ngon lành.
Tối đó, trời đen như mực
Thiên Thu, cùng vớí Khả Thi
Đi kiếm hai người, chưa gặp
Cùng nhan bàn tán tứ bề.
“Thánh Cô, Đại Ca xứng hợp
Tại sao nàng lại rụt rè?
Tình yêu Thần Tiên đẹp đẽ
Nhân duyên Tiền Định sum suê!”
“Thánh Cô yêu chàng ghê quá!
Mà sao người đẹp, thẹn e?
Đàn bà. quả là lòng dạ
Phức tạp, khó đoán mọi bề!”
Hai gã đi xa, nàng nói :
“Hai tên lẻo mép, liệu hồn!
Có ngày ta trừng phạt chúng.
Hồ Xung xin bạn khoan dung.
Hai bên tâm tình thân thiết
Cô em tên thiệt Doanh Doanh.
Nhậm Ngã Hành là cha ruột
Nàng vừa mười chín xuân sanh.
"Thi Não Thần Đan” độc dược
Thánh Cô phân phát mọi người.
Ma Giáo buộc thôi uống trước
Trung thành Giáo Chủ suốt đời.
Ba tháng cho thời thuốc giải
Nếu không, chất độc lan nhanh.
Độc trùng vào liền bộ não
Cắn tiêu, người chết, oan tình!
“Thánh Cô” họ phong, khéo nịnh
Doanh Doanh, thường phát sớm hơn.
Thuộc hạ, quý nàng, lai vãng
Ca tụng người đẹp dịu dàng.
Cô nàng, hiền lành Bồ Tát
Thánh Cô, hành hiệp cõi trần.
Tài năng, giỏi đàn, bắt mạch
Giai nhân, y dược cũng rành.
Nghe danh Hồ Xung trượng nghĩa
Thông minh, lanh lợi, tài tình.
Luyện thành Độc Cô Cửu Kiếm
Đa tài, cao thượng, hùng anh.
Cho nên Doanh Doanh yêu mến
Bộ hạ lấy điểm, cứu chàng.
Đạo Cốc Lục Tiên truyền lực
Làm ai bịnh tật, đau thương.
Khi nàng lánh mình, Lục Trúc
Cô Cô, cấp dưới tôn nàng.
Che mặt, tưởng em cao tuổi
“Bà Bà” chàng ngốc gọi vang.
Ngây thơ, Hồ Xung bị gạt.
Nhậm Nương quả thật lo âu.
Sức khỏe người yêu quá bết
Tỉnh / mê, không biết khi nào.
Hồ Xung lúc này mê mệt
Giai nhân, mắt biếc, môi hồng.
Linh San thua nàng nhan sắc
Doanh Doanh xinh đẹp vô song.
Cá nước, chim trời sum họp
Chính / Tà, hòa hợp đôi ta.
Má hồng, mượt mà, tuyệt sắc
Anh hùng hôn hít, la cà.
Doanh Doanh không cho quá đáng
Hai bên yêu mến thật lòng.
Mỹ nhân, anh hùng kết bạn
Thề non, hẹn biển đá vàng.
Giữa rừng mênh mông, hiu quạnh
Hồ Xung khi tỉnh, khi mê.
Hôm đó, độc kia, Chín Nhánh
Thân hình run rẩy, lạnh ghê!
Người hùng, mê man, bất tỉnh
Cả ngày, lạnh cóng, rung rinh.
Không hề uống ăn, mở miệng
Nhắm nghiền đôi mắt, nín thinh.
Hồ Xung, bịnh tình có giảm
Hay là nguy khốn cận kề?
Doanh Doanh, làm gì cứu bạn?
Hồi sau, xuất hiện lê thê!
DIÊM KHÁNH
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn