TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Tưởng nhớ Thầy
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Tưởng nhớ Thầy

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
thinhdang



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 2022

Bài gửiGửi: Tue Jun 17, 2014 10:46 pm    Tiêu đề: Tưởng nhớ Thầy
Tác Giả: HS



Tưởng nhớ Thầy


      Đã nhiều năm trôi qua
      Tưởng sóng yên, gió lặng
      Nhưng sóng gió vẫn trỗi dậy trong lòng
      Cuộc đời chìm nổi, bồng bềnh.....
      Ngày ấy, ngày đau thương tan tác...
      Dưới lòng đại dương sâu thẳm
      Nơi đó, đã cướp mất một người, một trái tim, một tình yêu thơ dại
      Cô học trò bé nhỏ, tình nhân bé nhỏ.
      Nhưng yêu bao la, yêu chân thành, không toan tính dối lừa
      Ngày ấy....
      Ôm bao nhiêu mộng đẹp mai sau.
      Tất cả vỡ tan tành
      Cơn sóng dữ vô tình làm đứt đoạn con tàu,
      Cũng là vỡ nát tim ai,
      Cũng là dứt người ra khỏi đời ai,
      Cũng là âm dương cách biệt!!!
      Mông vỡ, mơ tàn, tình tan, duyên tận.
      Còn gì nữa cho nhau???
      Cho đến hôm nay
      Bao mùa xuân muộn phiền
      Bao mùa hạ bơ vơ
      Bao mùa thu hiu hắt
      Bao mùa đông cô quạnh
      Đàn đã dở dang cung
      Tơ chùng, phím gãy
      Tất cả thành khói mây, hư ảo
      Người vẫn chưa quên người
      Dẫu rằng, đã nghìn thu vĩnh biệt
      Người ra đi, không hẹn ngày về
      Người chìm sâu, rồi mất hút
      Người mang đi một trái tim yêu, một cuộc tình buồn
      Chốn trần gian này, vẫn còn đây
      Niềm ưu tư, khắc khoải
      Còn đâu nữa, mà đợi chờ
      Nhớ lắm, người ơi...
      Đành thôi!!
      Từ lâu rồi...
      Miên viễn..
      Người hãy ngủ, thật bình yên...
      Vẫn còn mãi, nơi đây
      Tình nhân nhỏ, nhớ tình nhân...
      Cô học trò cũng còn đây, nhớ thầy....



Về Đầu Trang
phuongduyen



Ngày tham gia: 26 Apr 2012
Số bài: 878

Bài gửiGửi: Wed Jun 18, 2014 4:56 am    Tiêu đề: TƯỞNG NHỚ



TƯỞNG NHỚ

Cho P. D xin phép


Thời gian cứ trôi qua
Qua rồi đã nhiều năm
Chúng ta yêu nhau...
Những đoạn đường không đúng
Hay Thượng đế khắc nghiệt
Để rồi mãi... mãi xa....
Trong lòng Thái bình dương
Ngày ấy....
Đánh cuộc bằng sự chết
Đổi lưu vong đời tan tác
Và bao nhiêu bất hạnh
Đời sao lắm xót xa...
Thảm trạng hoài nghi Thượng ̣đế
Chuyện chúng ta yêu nhau
Phải khắc bằng huyết lệ
Xác nào em
Xác nào con
Xác nào chị?
Xác của em yêu, ngây thơ thuở nào?
Còn thảm hận suốt đời
Ai chẳng biết
Luật đến cùng tắc biến
Ai chẳng biết
Chuyện qua rồi không nhắc
Nhưng trong lòng sao được...
...... Thảnh thơi
Với con tim thổn thức....
Mãi khôn nguôi....
Ai cũng biết chuyện đời
Là tục lụy
Chuyện dân ta
Thảm cảnh ôi xót xa......

Phương Duyên


Về Đầu Trang
tonthattue



Ngày tham gia: 17 Jul 2010
Số bài: 209
Đến từ: Georgia USA

Bài gửiGửi: Thu Jun 19, 2014 12:43 pm    Tiêu đề:

Thân chào thinhdang và phuongduyen

Cứ nói là 1945 thì  lúc ấy ai mà có cái đồng hồ. Thầy hiệu trưởng có cái đồng hồ quả quit, lâu lâu thầy mở ra xem rồi đóng cái cụp. Thầy lớp ba của tôi có cây viết Kaolo, vặng vặng mấy ngoai thì ngọn bút lòi ra, thiệt là magic. Dân chúng trong vùng khi thấy mấy thầy đi hay về là biết mấy giờ để tính toán công việc như nấu cơm, hay không bắt đầu xay lúa khi thấy thầy về, để không bị la "tắt mặt trời đổ lúa vô xay".
Hình ảnh ấy cho tôi ý nghĩ viết bài dưới đây. Số là bọn tôi tụm năm tụm ba thất nghiệp ngồi trong quán cà phê trại tỵ nạn Thái Lan mà nhìn cái cô giáo đi qua mỗi ngày đến mái trường tranh tre dạy trẻ em, một hôm không thấy cô đi qua, tôi đã viết bài Run Sợ.

[size=24]run  sợ
tôn thất tuệ

[size=18]Anh rùng mình trong buổi sáng
như bóng cây rất sợ bóng người qua
anh rất sợ bóng cây nằm xuống
chân mặt trời kéo mãi kéo về xa.

Anh rất sợ một buổi mai sẽ hết
mất nắng vàng điểm nhẹ cây vàng hoa.
Anh rất sợ một buổi mai em nghỉ dạy
để ngôi trường không biết gọi tên ai.

Anh rất sợ một buổi mai em nghỉ dạy
những con đường không biết lối đi về đâu
để không biết một ngày là mấy khắc.
Cây chẳng biết giờ nào cho lá rụng
biết giờ nào cây trổ nụ mầm tươi.

Em đã giữ nguồn khơi của nhịp sống
mẹ thời gian, chúa của không gian
[/size].[/size]
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân