TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Vận Mệnh Ăn Xin?
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Vận Mệnh Ăn Xin?

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi...
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
henry chang



Ngày tham gia: 01 Oct 2008
Số bài: 1223
Đến từ: Hawaii

Bài gửiGửi: Sat Apr 26, 2014 1:02 pm    Tiêu đề: Vận Mệnh Ăn Xin?
Tác Giả: (Nguồn gốc : “Thu Đăng Tòng Thoại”)

Vận Mệnh Ăn Xin?

Vào triều đại nhà Thanh, có một người mù họ Trần rất tinh thông thuật nắn gân cốt để đoán mệnh – một thuật loại trong thế gian tiểu đạo. Mọi người từ xa đến gần đều biết đến ông ta. Thời đó có một vị Tổng Trấn Quan (Chú thích: Tổng Trấn Quan là một chức quan thời nhà Thanh chuyên phụ trách việc quân sự tại địa phương) rất ngưỡng mộ nên đã mời ông này đến phủ của mình.

Đầu tiên Tổng Trấn bảo người mù họ Trần nắn gân cốt bói mệnh cho một vài người khác, những lời ông ta nói ra đều vô cùng chuẩn xác. Sau đó Tổng Trấn mới để người mù họ Trần nắn gân cốt của mình, nhưng Tổng Trấn đã giấu không cho người mù biết trước là đang nắn gân cốt của ông. Người mù họ Trần sau khi nắn gân cốt của Tổng Trấn xong bèn nói: “Đây là một người ăn mày, căn bản là không đáng để tôi bói mệnh cho!” Lúc này những người tùy tùng của Tổng Trấn bắt đầu lớn tiếng chỉ trích người mù kia vì đã không tôn trọng Tổng Trấn, lẽ nào Tổng Trấn lại mời ăn mày đến phủ chứ !

Nhưng Tổng Trấn tuyệt nhiên không hề giận dữ, ngài liền bảo người mù hãy nắn cốt bói lại lần nữa xem sao. Và rồi người mù họ Trần kia bắt đầu thử lại một lần nữa, ông ta vừa nắn vừa khẳng định: xương cốt của người này đích thị là xương cốt của một người ăn xin. Nhưng đến khi người mù kia sờ lên đến đầu của Tổng Trấn, ông ta vô cùng kinh ngạc mà thốt lên rằng: Đây là xương của Tổng Trấn mà … số mệnh là đại phú đại quý !

Lúc này Tổng Trấn vô cùng kinh ngạc, nói rằng người mù này thật là có bản sự, bói mệnh rất chuẩn xác ! Tổng Trấn cũng đồng thời kể cho đám tùy tùng về những sự việc xảy ra từ thời niên thiếu của ông. Tổng Trần khi còn là thanh niên đích thực đã từng đi ăn xin. Một ngày nọ khi đang đi xin ăn, ông đã nhặt được một túi bạc của người khác đánh rơi trên đường. Lúc đó ông bèn cẩn thận cất đi và đứng đó chờ chủ nhân của túi bạc quay lại lấy.

Không lâu sau quả thật có một người tới tìm, ông liền hỏi và biết được đó đúng là người bị mất túi bạc. Ông đã lấy túi bạc ra hoàn trả lại cho người bị mất, chủ nhân của túi bạc vô cùng cảm kích muốn chia một phần tiền để trả ơn. Ông kiên quyết không nhận, người bị mất đã hỏi danh tính của ông để sau này nếu có dịp sẽ báo đáp nhưng ông cũng cự tuyệt chẳng nói. Bởi vì trong thâm tâm, khi làm điều tốt ông không hề có ý nghĩ rằng sẽ nhận sự báo đáp của người khác.

Tối hôm đó, vị thanh niên ăn xin này, chính là Tổng Trấn thời niên thiếu đã nằm mơ thấy một giấc mộng rất rõ ràng. Trong mộng có một vị thần linh đến đổi đầu cải mệnh cho ông. Không lâu sau, ông gia nhập quân đội, cuối cùng hôm nay được đề bạt lên làm Tổng Trấn.

Lúc này đám tùy tùng đột nhiên bừng ngộ: Thì ra Tổng Trấn trước đây là một người ăn xin, xương cốt thân thể đều là xương cốt của người ăn xin, sau đó vì hành động nhặt được tiền mà không tham, hành thiện mà không cầu báo đáp, thần linh thấy vậy nên đã đổi đầu cải mệnh cho ngài, cho nên xương đầu của ngài là xương của Tổng Trấn, mang theo phúc phận phi phàm.

Sau khi đọc xong câu chuyện này, cá nhân tôi đã hiểu thêm về: Hành thiện mà không cầu báo đáp. Nếu một người hành thiện mà trong tâm có truy cầu, như thế trong con mắt thần linh thì việc thiện đó là không thuần chính. Nếu có thể hành thiện mà tâm không truy cầu điều gì, chỉ mong điều tốt cho người khác, không hề nghĩ về lợi ích của bản thân, đó mới thật sự là hành vi lương thiện thuần chính.

(Nguồn gốc : “Thu Đăng Tòng Thoại”)
乞丐命?
作者 : 莫求
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi... Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân