Phố đông người nhưng em vẫn nhìn thấy,
Dáng thân quen thấp-thoáng dưới hàng cây,
Lòng vội-vã ta tìm đến bên nhau,
Tay trong tay dạo trên đường rợp lá...
Rồi một ngày Saigon như có phép lạ,
Tan biến tất-cả phố-phường như xa,
Không cine, Eden, Tax vắng lặng,
Như từng hàng phượng-vỹ mỗi Hè sang...
Một chiều yên-bình em vội trở lại,
Bao năm phượng tàn rồi phượng nỡ hoa,
Sài-gòn hôm nay cũng khác hơn xưa,
Lòng em chẳng khác...khác chuyện ngày xưa...
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn