TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ĐÀO TAM XUÂN NỔI LOẠN
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ĐÀO TAM XUÂN NỔI LOẠN

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Mon Apr 28, 2008 1:01 pm    Tiêu đề: ĐÀO TAM XUÂN NỔI LOẠN
Tác Giả: DIÊM KHÁNH








ĐÀO TAM XUÂN NỔI LOẠN


Em yêu quý! Má hồng, tài sắc lắm!
Anh xin kể nàng nghe truyện nữ nhi.
Từ kim cổ, người đẹp thì lấp lánh
Đông và Tây, phụ nữ nổi tiếng ghê!
               
Ai Cập có nàng Cléopâtre đó
Tuỵệt thế giai nhân, mê mệt César.
Antony cũng sa đà quá xá
Bao nhiêu thảm kịch từ đó sáng lòa.
               
Pháp, Joséphine thật vô cùng diệm lệ
Nã Phá Luân yêu vô kể giai nhân.
Hoàng Đế bị cắm sừng, thơm hoa lá
Người đẹp đa tình, ta cứ lang bang.  
               
Nữ Hoàng Nga cũng nổi danh tài sắc
Các má hồng khác, xinh đẹp, hoa khôi,
Anna Kathérina, môi hồng, mắt biếc
Nổi danh trong tiểu thuyết của xứ người.
               
Hoa Kỳ có nàng Liz Tailor nổi tiếng
Marilyn Monroe, kíều diễm tuyệt trần.    
Các minh tinh, danh lừng vang bồn biển.
Nàng Cathy làm điên đứng nam nhân.
               
Trung Hoa có vô vàn, má hồng tài sắc
Muội Hỷ, Bao Tự, Đắc Kỷ, Tây Thi.
Trịnh Đán, Dương Quý Phi, nàng Tức Vỹ
Chiêu Quân, Võ Hậu, Thái Hậu Từ Hi.    
               
Điêu Thuyền, Trác Văn Quân và Vũ Hậu
Ai Cơ, Văn Khương, rực rỡ thuyền quyên.
Triệu Cơ, Mộc Quế Lan, Lưu Kim Đính
Thoại Ba, quả nổi tiếng Đào Tam Xuân.
               
Phàn Lê Huê, anh thư làm Nguyên Soái
Tài sắc song toàn, vời vợi long lanh.
Bao anh hùng, nghe danh càng nễ phục
Tiết Đinh San, phải quy lỵ bạn tình.
               
Em yêu quý! Đào Tam Xuân nổi loạn
Tuồng xưa tích cũ, nổi tiếng lâu rồi.
Đời phong kíến, nước Trung Hoa có biến
Các chư hầu, gây chiến mãi không thôi.
               
Triệu Khuông Dẫn, Trịnh Ân thời kết bạn
Chiến đấu gian nguy, thời loạn nhiễu nhương.
Khi thống nhất san hà cùng xã tắc
Liền xưng vương, Tống Thái Tổ huy hoàng.
               
Hoàng Đế phong Trịnh Ân, Quan Nhất Phẩm  
Nhữ Nam Vương cho trọn nghĩa huynh đài.
Phu nhân người hùng, sắc tài lấp lánh
Làm Nguyên Soái thống lãnh quân giai.
                 
Đào Tam Xuân, phu nhân tài trội hẳn
Võ nghệ tuyệt luân, dĩễm lệ vô cùng.
Nhưng phu quân, mạo dung không đẹp lắm
Tánh hiền lành, say đắm vợ vô song.
                 
Chàng phục vụ, má hồng làm Thượng Cấp
Cũng chả sao, mắt biếc với môi đào.
Êm ả phòng the, dạt dào hạnh phúc
Tình vợ chồng xanh mượt, bổng lộc cao.  
                 
Hoàng Đế yêu thương nàng Kiều diễm tuyệt
Hàn Tố Mai, người đẹp chốn Lầu Xanh.
“Gái quốc sắc, trai anh hùng phải lụy!”
Liến cưới giai làm thê thiếp cho mình.
             
Mỹ nữ khôn ngoan, thông minh, sắc sảo
Hoàng Thượng đắm say, bỏ ngủ, bỏ ăn.
Phòng loan, giai nhân ngày đêm dục lạc
Phong Hoàng Hậu, quyền rực rỡ vô vàn.
             
Hàn Phụng, chú nàng, ỷ mình thế lực
Làm  Quốc Trượng, thật quyền quý, cao sang.
Gác tía, lầu son, bạc vàng tới tấp
Tánh phô trương, thích lộng lẫy, nghinh ngang.
             
Một hôm, Ông trộm Long Xa Hoàng Đế    
Đánh dạo Kinh thành, dân chúng lạy chơi.
Xưa, Vua tượng trưng, Rồng thời cao quý  
Thấy vật của Vua, phải lạy quỳ thôi.
             
Nếu sai quấy, kết tội thời Phạm Thượng
Hoặc Khi Quân, bị xử trảm không tha.
Vua là tượng trưng quốc gia, lớn lắm
Hoàng Đế có quyền sinh sát nhà nhà.
             
Hôm đó Trịnh Ân, vợ sai công tác
Thấy Long Xa, vội quỳ lạy chúc mừng:
“Chúc Bệ Hạ luôn, muôn năm trường thọ!      
An khang, Vạn Tuế ...” Ông cứ hô rân !
             
Hàn Phụng ngồi trên xe, liền cười ngấy
Khoái chí vô cùng, cười miết vui ghê!
Ta là Quốc Trượng, cháu ta Hoàng Hậu
Thật vinh quang, danh rực rỡ tràn trề.
               
Giận cành hông, Trịnh Ân nhào tới đánh
Tướng mặt đen,  tát thẳng chú Tố Mai.
Hoàng Hậu Chánh Cung, ta chơi xả láng.
Mặt sưng vù, răng bị rụng, tơi bời.
               
Tức giận, vô cung, thời năn nỉ cháu
Lúc đầu, Hoàng Hậu cự nự chú mình.
Cái tội dám khi quân, cùng phạm thượng
Ngang nhiên cắp Long Xa, chuyển Kinh Thành.
             
Hàn Phụng khôn lanh, bịa nhanh vu khống
“Trịnh Ân nhục mạ, xúc phạm Tố Mai
Gái Lầu Xanh, ăn chơi thời, may mắn.
Số đỏ, gái điếm, Hoàng Đế thích người.”
           
Gãi đúng chỗ, nhọt ung ngời mũ chảy
Mặc cảm xưa, như thiêu cháy tâm can.
Hàn Tố Mai, xanh rờn thù hận tới
Hoàng Hậu căm hờn, trị tội Trịnh Ân.
           
Đêm hôm đó, má hồng mơn Hoàng Đế
Sau cơn ân ái, quả thật đậm đà.
Người đẹp tỉ tê, nhỏ to nài nĩ
Trị tội ai kia, đã xúc phạm Bà.
           
Vua từ chối, vì đệ huynh kết nghĩa
Nàng bực mình, liền nghĩ cách rữa thù.
Nàng thảo sẵn, tội chém đầu chiếu chỉ
Vuốt ve Vua, ruợu uống quá say sưa.
             
Hoàng Đế ôm nàng, ngất ngư  mê đắm
Chả biết gì, nàng cầm nắm tay Vua.
Ký cái ào, vô tờ xử tội chém
Nhữ Nam Vương tội xúc phạm má đào.
           
Hoàng Hậu cho quân, khai đao họ Trịnh.
Ngay đêm ấy, có lịnh của Triều Đình.
Có chiếu chỉ rõ ràng làm sao tránh.
Người hùng giờ chết thảm đầu treo lên.
           
Sáng hôm sau Nhà Vua, còn men ruợu
Nghe Trịnh Ân bị xử trảm bêu đầu.
Rất ân hận, nghẹn ngào nhưng quá muộn
Dân Kinh Thành, kinh hãi, tán bàn nhau.
           
Đào Tam Xuân, Nguyên Soái, sầu chất ngất
Từ biên thùy, vội tức tốc quay về.
Bà thấy đầu chồng bêu, kìa khiếp thật!
Bà liền tế lạy, thề quyết trả thùá .
           
Bên bàn thờ hương linh, Bà kể tội
Hàn Tố Mai Hoàng Hậu phải trị trừng:
“Tội thứ nhất, Thánh Quân nàng mê hoặc.
Tội thứ hai: bại hoại tình Đệ Huynh”
           
“Tội thứ ba: Nghĩa Quân Thần phá nát
Tội thứ tư : dung dưỡng chú ngang tàn.
Dám phạm tượng, trộm Long Xa dạo mát
Tội khi quân, phải xử trảm cả đoàn.”
 
Lễ tế, lang quân, vô cùng long trọng
Nữ Tướng hùng hổ, cầm kiếm xông ngay.
Tiến vào Hoàng Cung, gặp thời Hoàng Đế
Ngài nằn nì, tha chết Hàn Tố Mai.
         
Tam Xuân, phùng mang, rượt ngay Hoàng Thượng
Muốn chém ngay tên mê đắm, Hôn Quân.  
Mê gái Lầu Xanh, phong nàng Hoàng Hậu.
Vua kinh hồn, vội phóng chạy lẹ làng.
       
Nàng giận cành hông, thù chồng chất ngất
Chém đầu ngay người đep, Hoàng Hậu kia!
Tố Mai ngã nhào, hồn lìa khỏi xác
Kiếm nàng vung, gan ruột móc dầm dề.

DIÊM KHÁNH






Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân