Gửi: Sat Aug 03, 2013 10:38 pm Tiêu đề: HẠNH PHÚC GIẢN ĐƠN Tác Giả: TRẦN VŨ HOÀI GIANG
HẠNH PHÚC GIẢN ĐƠN
Vui biết bao mỗi sáng lại đến trường
Được học hỏi những điều hay và lý thú
Những ngày hè rong chơi cùng lũ bạn
Tiếng cười dài dòn tan như bất tận
Và những khi gia đình cùng bên nhau
Mới hiểu được giá trị của hạnh phúc.
Điều hạnh phúc tưởng chừng như đơn giản
Nhưng đâu hay vất vả của ông bà
Thời thơ bé tôi thường hay nghe kể
Ông bị bắt đi học tập cải tạo
Mòn mỏi trong lao chờ ngày tháng dần qua
Bà một mình gồng gánh nuôi cả nhà
Bữa ngô, bữa khoai chỉ mong được no ấm
Tới kỳ thăm gia đình lại đủ mặt
Cùng lên đường đến lao để thăm ông.
Lúc qua Mỹ tưởng được sẽ sung sướng
Nào ngờ đâu cũng cay đắng muôn phần
Chịu nỗi cô đơn trên nơi đất lạ
Ngôn ngữ bất đồng và không nghề nghiệp
Nhớ da diết những người còn ở lại
Cần mẫn sớm hôm, thức khuya dậy sớm
Đêm lạnh thấu xương, mưa tầm tã
Mang từng tờ báo đến mọi nhà
Để chắc chiu từng xu từng đồng
Mang gửi đến nơi cách nửa vòng trái đất
Mong con cháu được sống bình yên.
Sông dù dài có đâm ra chục nhánh
Nhưng cũng từ một nguồn nước đổ ra
Cây dù lớn có trăm cành nẩy nở
Cũng chỉ từ một gốc mọc lên
Chúng con đây là con cháu của ông bà
Dù có đi khắp nơi trên mọi miền đất nước
Có học hành đến nơi đến chốn
Có lớn lên và thành công trong xã hội
cũng chỉ là con cháu của ông bà
Được nuôi lớn từ những bữa cơm
Được trưởng thành từ những bài học làm người.
Nay ngày cưới đã qua lần 53
Một chặng đường ít ai có được.
Con cháu họp nơi đây chúc mừng
Mong ông bà hạnh phúc mãi trọn đời.
Cùng sức khỏe ngày càng tấn tới
Chúng con đây sẽ luôn hiếu thảo
Để được thấy những nụ cười rạng rỡ
Trên gương mắt của ông bà chúng con.
(Mừng thọ bà ngoại 70 tuổi
và ngày cưới lần thứ 53)
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn