Bốn mùa hơi vội vã ,
Rút ngắn buổi hoàng hôn
Em có nghe Xuân trốn ,
Hạ chở nắng đi qua
Thu ủ vàng cho lá
Gió chở làng Đông sang
Tuổi bàng hoàng chất chồng
Thời gian có bao nhiêu ...?
Bình minh đi vội vả
Mùa xuân qua không ngờ
Tuổi xuân còn bao nhiêu...?
Gió vi vu thổi về ...
Đời người như giấc mộng ...
PD
Khí trời ấm áp nồng nàn
HẠ mang hơi nóng nắng vàng rắc gieo
Từng loạt lá rụng bay vèo
Cỏ cây trơ trọi réo kêu THU về
Cơn gió thổi đến lạnh tê
Tuyết rơi từng đợt ĐÔNG về rồi đây
Bụt mầm trang điểm cỏ cây
Hoa XUÂN khoe sắc ngất ngây lòng người
Bốn mùa luân chuyển đổi thay
Từ mùa hôm ấy bóng người đã xa!QuangBĐ
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn