Tiếng đàn rung bên ánh lửa bập bùng
Làn gió phất nhẹ lay vạt áo trắng
Họ hát lời theo gió thoảng bay xa
Như là bản , bản gì , gió làm bay đi mất !
Để tôi theo gió hỏi , họ hát chi ....
Gió ơi , gió à , đợi tôi với....
và con còng gió có nghe không , tôi hỏi tiếp.....
Đọc 2 bài thơ Lãng Mạn của Dung Saigon & Chớ Phạm Sai Lầm của Kim Anh/NT làm tâm hồn mình như trẻ lại...Htt bỗng nhớ đến tập sách có tên gọi "DỄ THƯƠNG " của Dung Saigon từ những năm còn cắp sách ghế sân trường do một người bạn tặng cho..... Một chút nhớ & chép lại bài thơ "Dễ Thương" gởi tặng Dung Saigon & các nàng Duy Tân.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn