Anh có bao giờ đánh mất đâu!
Vẫn riêng ôm một góc tình sầu.
Từng đêm cô lẽ ngồi tâm-sự,
Uống cạn tình xưa, lệ thấm sâu.
Anh có bao giờ đánh mất đâu!
Vẫn còn riêng ánh mắt u-sầu;
Vẫn nghe trong gió lời hò hẹn.
Từng chiều một bóng nhớ thương nhau.
Anh có bao giờ đánh mất đâu!
Tình thư giữ mãi suốt bên đời.
Đêm đêm hoa-nguyệt về trong mộng,
Hanh-phúc tràn dâng, tim nhói đau.
Anh có bao giờ đánh mất đâu!
Mãi yêu em dẫu tóc phai màu.
Chôn kín trong tim từng kỷ niệm;
Đốt lá từng Thu sưỏi ấm nhau.
Anh có bao giờ đánh mất đâu!
Ngày vui pháo cưới máu pha màu,
Tiễn em, anh uống từng giòng lệ
Uống cạn niềm riêng, vẫn nhói đau.
TD Jan. 2013
TD |