Gửi: Mon Oct 29, 2012 9:49 pm Tiêu đề: TRANG THƠ DS72 / XƯỚNG & HỌA - PHẦN 1
Van Em....Áo Ðừng Quá Mỏng ...
Em cứ mặc, nhưng xin đừng mỏng quá
Ðể bao người chột dạ bước liêu xiêu
Nước da kia mà để lộ ra nhiều
Sẽ bị nắng với mưa làm cho nám !
Em cứ mặc nhưng xin đừng quá ngắn
Hở phần lưng, ôi đã khó coi sao !
Van em cứ hồn nhiên, đừng đỏng đảnh
Quần sa tanh và áo lụa Hà Ðông
Giản dị thôi mà duyên dáng vô cùng
Em nên nhớ, còn cho mình ngắm nữa
Em cứ mặc van em đừng ... thả cửa
Xin hãy là Cô Tấm của ngày xưa
Mộc mạc, đơn sơ, giản dị, quê mùa ...!!!
Vô Danh
Được sửa bởi MAI THO ngày Mon Apr 22, 2013 6:44 am; sửa lần 4.
Gửi: Wed Oct 31, 2012 12:22 am Tiêu đề: Trả Lời Anh ...
Trả Lời Anh...
Nếu không mỏng, Em làm sao khoe được,
Hình hài này, là Cha Mẹ em... cho
Nào phải em tự thêm bớt nắn đo
Em không "mỏng", các Anh làm sao ngắm?
Miệng anh nói, em hiểu lòng anh lắm!
Cũng thích nhìn... mà giả bộ đàng hoàng?
Thôi đi Anh! đừng có nói lang bang...
Ðẹp không khoe, của trời cho thật uổng?
Vô Danh
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 3:12 am; sửa lần 3.
Gửi: Fri Nov 23, 2012 2:22 am Tiêu đề: Van Em....Áo Ðừng Quá Mỏng ...
Van Em.... Áo Ðừng Quá Mỏng...
Em cứ mặc, nhưng xin đừng mỏng quá
Ðể bao người chột dạ bước liêu xiêu
Nước da kia mà để lộ ra nhiều
Sẽ bị nắng với mưa làm cho nám!
Em cứ mặc nhưng xin đừng quá ngắn
Hở phần lưng, ôi đã khó coi sao!
Van em cứ hồn nhiên, đừng đỏng đảnh
Quần sa tanh và áo lụa Hà Ðông
Giản dị thôi mà duyên dáng vô cùng
Em nên nhớ, còn cho mình ngắm nữa
Em cứ mặc van em đừng. . . thả cửa
Xin hãy là Cô Tấm của ngày xưa
Mộc mạc, đơn sơ, giản dị, quê mùa. . . ! ! !
Vô Danh
---Áo em mỏng, nhưng lòng em không mỏng
Các anh ơi, xin chớ có động lòng
Áo em mỏng, nhưng tim em không mỏng
Các anh nhìn, nhưng chớ có nghĩ vong
Trời cho em những đường cong tuyệt vợi
Sá nào chi, em phải giấu trong người
Em phải khoe, khoe mãi với người đời
Nhưng anh hởi, anh ơi, đừng nhiểu [ nước ] dzãi
Vô Danh
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 10:48 am; sửa lần 3.
Gửi: Fri Nov 30, 2012 12:18 am Tiêu đề: CÓ ~ KHÔNG (XƯỚNG & HỌA)
Bài xướng:
CÓ KHÔNG
Sắc tức thị không, sắc tức không,
Đời nhiều khi có lắm khi không.
Có không, tự tại không rồi có,
Không có, luân hồi có lại không.
Có, chắc có đâu mà muốn có,
Không, dù không đấy chớ lo không.
Có như không có tham gì có,
Không chẳng là không trong cõi không.
Nguyễn Thành Tài
25-10-2012
Bài họa:
CÓ KHÔNG
Trong cõi phù du chuyện có không
Có rồi sau đó trở nên không
Nghĩa nhân đạo đức luôn giàu có
Sự nghiệp công danh bỗng trống không
Sắc tức thị không không hóa có
Không như thị sắc có nên không
Cuối đời phiêu bạt đâu còn có
Một chút niềm vui cũng vẫn không
Nguyên Trần
25/10/2012
Được sửa bởi MAI THO ngày Tue Apr 09, 2013 9:39 pm; sửa lần 1.
Cuộc đời phức tạp có hay không?
Muốn có nhiều khi lại hóa không.
Phụ nữ nói không lòng thích có,
Nhà quan hứa có dạ thầm không.
Vô thường một cõi không - không có,
Hữu niệm trong tâm có - có không?
Tích đức, tu thân đời luôn có.
Sá gì có có với không không!
Tịnh Phan
Được sửa bởi MAI THO ngày Tue Apr 09, 2013 9:43 pm; sửa lần 2.
Sự đời ẩn hiện có rồi không
Chợt đến chợt đi không rồi có
Người tình xinh đẹp tự nhiên có
Nàng bỏ ra đi trở lại không
Thanh xuân tuổi trẻ lớn lên có
Tuổi già sớm đến trở lại không
Công danh sự nghiệp hy vọng có
Trắng tay mất sạch, hóa ra không
Lâu đài hoành tráng xây mà có
Cát bụi điêu tàn biến thành không
Lục địa mênh mông ngày xưa có
Chìm sau đáy biền đã như không
Nhị phân toán học không và có
Mọi điều số hóa một và không
Vật chất năng lượng hai đều có
Trao đổi lẫn nhau có hoá không
Tu nhân tích đức tức là có
Vướng bụi trần gian vẫn như không
BỔN VĂN
11/22/2012
Được sửa bởi MAI THO ngày Sat Apr 13, 2013 3:22 pm; sửa lần 2.
(Khiếm Danh)
Một vị thương gia lập nghiệp từ tay trắng,
sau kiếm được rất nhiều tiền nhưng vì buôn bán
trong thời kinh tế không ổn định,
khiến anh ta trở nên phá sản, nợ nần chồng chất.
Nghĩ mãi không tìm ra cách giải quyết,
anh ta bèn ra bờ sông tự tử.
Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông,
bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi
khóc thảm thiết,
anh bèn đến hỏi cô gái:
- Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt
cô ngồi khóc một mình ở đây?
Cô gái buồn bã nói:
- Tôi bị người yêu ruồng bỏ, tôi không muốn sống nữa,
bởi vì không có anh ấy tôi không sống nỗi.
Vị thương gia vừa nghe xong lập tức nói:
- Ồ! Lạ nhỉ, sao lúc chưa có bạn trai,
cô có thể tự sống được.
Cô gái vừa nghe xong
liền bừng tỉnh và bỏ ngay ý định tự tử.
Ngay lúc đó vị thương gia nọ cũng chợt nhận ra rằng:
Khi chưa giàu có ta vẫn sống bình thường,
ta cũng tay trắng làm nên mà!
Lúc đó cô gái quay sang hỏi vị thương gia:
- Ðêm hôm lạnh lẽo như vậy, anh ra đây để làm gì?
Vị thương gia ậm ừ trả lời:
- Ừ... đâu có làm gì, chỉ là tản bộ chút vậy thôi!
Thì ra, dù đã mất tất cả nhưng thực sự
cũng chỉ bằng lúc ta chưa có mà thôi.
Ðây là một tuệ giác lớn!
Phần lớn thế hệ chúng ta từng sinh ra trong chiến tranh,
lớn lên trong giai đoạn đất nước đói nghèo,
gia sản chỉ gói gọn trong một chiếc ba lô nhưng vẫn yêu đời,
tin tưởng vào tương lai tươi sáng thì giờ đây rủi thời
dẫu có thất thế sa cơ đến tay trắng cũng chẳng đến
nỗi nào, vì trước đây ta có cái gì đâu!
Ai thấy được điều này là có trí tuệ.
Vì khổ đau, vật vả, thù hận thậm chí
quyên sinh khi mất mát xảy ra,
xét cho cùng cũng chỉ thiệt cho mình.
Nhờ quán không nên người con gái trong
câu chuyện trên khi mất người yêu nghĩ rằng
không có người yêu thì không sống nỗi,
chợt thấy rõ rằng trước khi chưa
gặp “kẻ phản bội” kia thì ta vẫn sống vui,
liền lập tức đổi ý không trầm mình xuống sông nữa.
Người thương gia trắng tay cũng đổi ý
khi ngộ ra rằng trước đây ta cũng từ
tay trắng mà lên.
Bây giờ trắng tay nhưng cũng chỉ bằng ngày xưa chứ chưa mất mát tí gì.
Con người sinh ra đời với hai bàn tay trắng
và dù thành công hay thất bại thì cũng trở về
cát bụi với hai bàn tay không,
vậy thì sá gì với được mất, có không,
vì vô thường thay đổi vốn là bản chất của cuộc đời này.
Chúng ta hãy quán chiếu thật sâu sắc vào
sự chuyển biến vô thường của cuộc đời
để sống bình thường trước mọi biến động
có thể xảy đến với ta bất cứ lúc nào.
Được sửa bởi MAI THO ngày Tue Apr 09, 2013 11:46 pm; sửa lần 2.
Trời mưa ướt giải yếm đào
Chợt nhìn thấy oản phải vào thắp hương
Đi về mà cứ vấn vương
Đêm nằm nhớ oản thắp hương cúng chùa
Sáng ra trời đổ cơn mưa
Lại nhìn thấy oản lại chùa dâng hương
Đi về lại vấn lại vương
Đêm nằm lại oản lại hương lại chùa
Ngày xưa phụ nữ mặc yếm đào ,
Khiến cho nam giới dễ lao đao ,
Yếm đào ít vải nên chả tốn ,
Chỉ cởi một dây đã thấy đào ,
Người đời thường hỏi tại làm sao ?
Phụ nữ ngày xưa đẻ ào aò ,
Sinh con đẻ cái từng năm một ,
Hóa ra chỉ tại cái yếm đào .
Tử Kỳ 12/21/12 .
YẾM ĐÀO
Baì thứ 3 :
Cũng vì người đẹp mặc yếm đào ,
Nên bạn tri kỷ quá xốn sao .
Vô chùa lạy Phật lòng không ổn ,
Đêm đêm mơ tưởng tới yếm đào ,
Cái yếm em mặc đẹp làm sao ?
Dính sát người em , lộ cả đào ,
Chả trách Bá Nha chịu không nổi ,
Chỉ muốn tháo dây , chạy ngay vào .
Tử Kỳ 12/21/12 .
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 12:39 am; sửa lần 1.
Yếm đào lơi lả giữa cầu ao,
Nửa muốn buông ra, nửa buộc vào!
Bồng đảo lờ mờ lòng háo hức,
Đôi tay dang rộng, dạ nôn nao!
Lá Sen phía dưới che hang thỏ,
Yếm thắm bên trên chắn lối vào.
Dáng điệu gọi mời đừng tưởng dễ,
Coi chừng tháy máy bị ăn dao!
Như Hải
Dec.2012
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 1:21 am; sửa lần 1.
Mong người lay ngọn gió bay
Đong đưa sợi tóc vướng ngoài rào thưa
Mong người dãi nắng dầm mưa
Đừng nên gặp lại người xưa ngỡ ngàng
Mong người cuộc sống lang thang
Bến xưa không đợi sang ngang không chờ
Mong người đứng bóng xa mờ
Đừng trông tình đẹp như mơ thuở nào
Mong người đừng tốn tiền hao
Mày tô phấn điểm ra vào vấn vương
Cuộc đời là những đọan trường
Hiểu ra mới thấy đau thương thân mình
Bá Nha
23/02/2013
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 2:23 am; sửa lần 1.
Gửi: Mon Feb 25, 2013 1:02 am Tiêu đề: Mong người ~ Ước gì
Ước gì
Ước gì một thoáng mây bay,
Theo cơn gió thoảng ra ngoài song thưa.
Ước gì sớm nắng chiều mưa,
Cho ta gặp lại người xưa ngỡ ngàng!
Ước gì dừng bước lang thang,
Trở về bến cũ, đò xưa đợi chờ!
Ước gì dưới ánh trăng mơ,
Tình ta vẫn đẹp như thơ thuở nào!
Ước gì ngày tháng tiêu hao,
Vẫn thanh xuân đó, vẫn lòng vấn vương!
Ai đâu nào biết đoạn trường!
Để khi tỉnh giấc mà thương phận mình!
Diep Tran
02/2013
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 2:27 am; sửa lần 1.
Gửi: Mon Mar 18, 2013 12:36 pm Tiêu đề: Màu Tím ~ Màu Hồng
Màu Tím
Màu Tím
Người ta bảo màu tím là chung thủy
Tím chân thành son sắt của con tim
Tím u buồn với dáng dấp im lìm
Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ
Tím là sắc hoa màu nhung nhớ
Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn.
Tím son sắt cho đi không đòi lại
Tím đã yêu ai là mãi mãi
Tím không cần nhung lụa với vàng son
Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối
Tím bước đi không có hoa trải lối
Tím cúi đầu thua thiệt với quyền uy
Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
Tím u hoài với niềm đau chất ngất
Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
Có lẽ tím dại, tím buồn, tím cô đơn
Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật
Thế lên đèn màu tím vẫn lang thang.
Không tên
Mầu Hồng
(Họa bài Mầu Tím)
Ai cũng bảo màu hồng yêu say đắm!
Hồng tình yêu nhuộm đỏ cả trái tim.
Hồng mộng mơ nên mắt cứ lim dim
Hồng nhung nhớ suốt đêm ngày thờ thẩn.
Hồng hẹn hò, thời gian lâu bất tận
Hồng gặp nhau, sao nhanh quá đi thôi!
Hồng vui tươi đâu biết chén ly bôi
Hồng son sắt chung tình không đổi dạ.
Hồng đam mê nhưng sống không buông thả
Hồng yêu ai nhứt định chẳng thay lòng
Hồng chân thành chẳng biến có thành không
Hồng đã yêu thì quyết yêu cho trót
Hồng đã tin, niềm tin cao chót vót.
Hồng ngây thơ không tính toán thiệt hơn
Hồng yên tâm nào biết đến dỗi hờn
Hồng thể hiện cả tấm lòng tha thiết
Hồng mong ước một tình yêu bất diệt
Hồng sẻ chia vui sướng lẫn buồn đau
Hồng luôn sáng trong hơn cả muôn màu.
Ai cũng muốn cuộc đời hồng lên mãi
Để tình yêu tìm lại … hương xưa.
Yêu nhau biết mấy cho vừa
Như hoa hồng thắm đong đưa gió lùa…!! !
Tịnh phan
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 2:36 am; sửa lần 1.
Gửi: Sat Mar 23, 2013 4:23 pm Tiêu đề: MÀU TRẮNG ~ MÀU HỒNG
Màu trắng
Màu trắng
Em có yêu mầu trắng
Mầu mây trắng bay cao
Em có yêu hoa trắng
Mầu hoa trắng ngây thơ
Em có yêu chiều nắng
Trên nóc nhà lơ thơ
Lao xao đàn cò trắng
Anh bỡ ngỡ tình thơ
Ôi! ta yêu hoa trắng
Mầu chiều hoang nguyên sơ
Hoa có còn mộng mơ
Vu vơ mầu hoa trắng
Trắng phai không còn nữa
Ta đã mất tình thơ
Bá Nha
22/02/2013
Màu Hồng
Tôi rất yêu màu hồng
Mỗi khi trời ươm nắng
Sóng bước đường chiều vắng
Mây ửng má hây hây.
Tôi yêu lắm hoa hồng
Hoa tình yêu bất diệt
Bao đam mê, tha thiết
Với nhung nhớ đong đầy.
Tình đọng trên môi hồng
Hơn ngàn lời thệ ước
Con tim không hứa trước
Ánh mắt cứ dại ngây.
Rồi trời luôn ươm nắng
Hồng mãi cuộc tình này.
Tịnh Phan
23/02/2013
Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Apr 10, 2013 2:45 am; sửa lần 1.
Gửi: Thu Jun 20, 2013 8:59 pm Tiêu đề: Tiễn Mẹ ~ Tiễn Cha
Tiễn Mẹ Tiễn Cha
[Thác lời con trẻ] [Nhớ ngày cha đi]
Đông tàn hết tuyết rơi Đông đến trời se lạnh
Chim di bay đầy trời Chim non cất tiếng sầu
Động lòng thương cố quận Bầu trời sao lấp lánh
Buông xuôi chẳng tiếc đời! Một chiếc rời đêm thâu!
Một chút son môi, một làn phấn nụ Cành lá lao xao động bên thềm
Áo lụa tơ tằm cõi vắng phiêu phiêu Hiu hiu gió thoảng buổi chiều êm
Đông đủ cháu con, bạn bè không thiếu Ngọn đèn le lói trời đông giá
Hàn huyên gặp gỡ nhắc lại bao điều Lấp lánh ngàn sao ai oán thêm.
Sinh ký tử qui thói thường là thế Cha nằm như ngủ vẻ an nhiên
Tiếc thương vô hạn, nỗi nhớ khôn nguôi Con trẻ cầm tay vạn nỗi niềm.
Than khóc mà chi đau lòng người ở lại Bình thản xuôi tay cha có biết
Mẹ ra đi, mẹ đã đi rồi! Mẹ hiền nức nở lệ triền miên.
Gió lay nhè nhẹ thiên khí trong lành Đưa tiễn cha đi một cõi đời
Đường về Dốc Tuyết cỏ mịn xanh xanh Nghẹn ngào, nức nở chẳng nên lời.
Thanh thản mẹ đi, cõi về an lạc Nghĩa trang lặng lẽ buồn xa vắng,
Chúc mẹ an bình mưa lất phất nhanh! Đất Phật cầu mong cha thảnh thơi!
Lộc Bắc Tịnh Phan
17Juin2013 (nhớ mùa đông năm Giáp Thìn 1964)
(XIN VUI LÒNG XEM TIẾP TRANG 2)
Được sửa bởi MAI THO ngày Tue Nov 19, 2013 8:42 am; sửa lần 1.
Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ Chuyển đến trang 1, 2Trang kế
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn