Chiều về gió trải một màn sương,
Gói ghém bao điều dạ vấn vương.
Tâm trạng nhớ nhung ôm khắc khoải,
Tinh thần mệt mỏi dấu sầu thương.
Mắt nhìn không rõ hình hay bóng,
Muốn níu mà sao chả thấy đường
Sương chiều lạnh lẽo quyện bi thương,
Nhìn lá hoa rơi dạ vấn vương.
Kẻ ở sầu dâng nơi đất mẹ,
Người đi buồn chất chốn tha hương.
Tâm tư khắc khoải tình chia cắt,
Kỷ niệm đầy vơi trong gió sương.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn