TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
Luân Tâm Thân Hữu Duy Tân Ngày tham gia: 24 May 2010 Số bài: 1520
Gửi: Sat Aug 27, 2011 6:55 pm Tiêu đề: LẠNHTác Giả: LUÂN TÂM
Còn biết về đâu đã hết hơi
Sương tàn đêm lạnh hết sao rơi
Em đi anh cũng thành nhang khói
Không thể nhờ trăng nhắn một lời...
Xin chút hương xưa thật bình yên
Như hoa mai trắng bướm khoe duyên
Như mùa thu cũ trăng hiền dịu
Như gót hoa hồng thơm tóc tiên
Từ nay không thể gọi tiếng yêu
Mưa nắng tàn phai hết áo chiều
Gió cát làm đau mầm hoa cỏ
Ai biết dỗ dành biết nâng niu
Chữ nghĩa cũng tan biến âm thầm
Tay chân để bụi bám nhện giăng
Chuyện lòng không dệt thành thơ mới
Hồn cũng tan rồi khỏi viếng thăm!
Mộng ước nào dành cho thế nhân
Nghìn sau áo vẫn còn hương xuân
Sợ đường khổ lụy đời đen bạc
Than khóc tội tình tủi cố nhân!
Anh suối nghìn xưa lạc mất nguồn
Quằn quại ôm triền đá ngóng sương
Còn hạt mưa rừng về thăm viếng
Còn chút ngọt ngào mây tiếc thương
Em đi sông biển cũng long đong
Bao đêm chăn gối rượu thương hồng
Bao nhiêu thơm ngọt say tình điệu
Sao nỡ treo tình cửa hư không
Không đợi cùng đi không để dành
Xin cho vài phút đừng bỏ anh
Xin kịp chỉ đường xin hẹn lối
Kiếp khác cưng hoài không dấu quanh!
Sợ con thơ dại sớm mồ côi
Bể hận mênh mông che mặt trời
Sống chết hai đường đều đứt ruột
Bạc đầu sóng nước lạnh lùng trôi!
Đầu óc vỡ tung lạnh mười phương
Lạnh trong xương tủy lạnh chiếu giường
Hương thừa bóng cũ trêu chăn gối
Mưa gió đào sâu biển đoạn trường
Thoi thóp cuối bờ muối biển khô
Hồn tan theo hương áo mơ hồ
Bàng hoàng nghe núi than rừng khóc
Trăm nhớ ngàn thương chỉ là mơ...???
MD 08/08/05
LuânTâm
(Trích trong TT”HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản, Maryland/USA. 2007, tr. 231-232)
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn