TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
GIANG THIÊN TƯỜNG Ngày tham gia: 01 Aug 2010 Số bài: 103
Gửi: Fri Jul 01, 2011 2:13 am Tiêu đề: GHÉP ĐỜI TAN VỠTác Giả: GIANG THIÊN TƯỜNG
GHÉP ĐỜI TAN VỠ
Đêm nay trăn trở đến ba giờ
Khuya quá không vào được giấc mơ
Mà cứ dày vò bao chuyện cũ
Chi cho sống lại mối duyên hờ
Từ thuở ngồi bên sông vắng buồn
Bao thơ tình ái mãi trào tuôn
Chỉ vì duyên nợ xưa dang dở
Cho tập thơ tình ảo nảo luôn!
Từ chốn xa người thân bất ngờ
Tựa đề ghép lại thành bài thơ
Vần ba, bảy chữ trôi êm ả
Như áng mây buồn một buổi mơ
Ai khéo đem giây phút lỡ làng
Xếp thành hàng, dọc đường lang thang
Mỗi đề thơ: mãnh đời tan vỡ
Nối thành một nỗi sầu miên man
Bồi hồi ôn lại chuyện lòng đau
Nhìn tập thơ xưa không xóa màu
Kỷ niệm ban đầu còn sống mãi
Qua vần thơ nối tới ngàn sạu*
GIANG THIÊN TƯỜNG
* Sau đây là bài thơ nối các tựa đề trong thi tập " Bên Bến Sông Buồn" cũa cùng tác giả:
Bên bến sông buồn.
" Bên Bến Sông Buồn " mong nhớ ai ?
" Dư Âm Thời Gian " những năm dài,
" Một Thoáng Qua Đi " vương vấn mãi,
" Bên Hồ Hiu Quạnh " thẩn thơ say.
" Hai Chiếc Lá Vàng " lá vẫn rơi,
" Vì Sao ? " tôi hỏi, ai trả lời,
"Nhìn Hoàng Hôn Rơi " sao lưu luyến,
"Nghẹn Ngào " tôi nhớ mãi không vơi.
" Ấp Ủ Tình Thơ " trải ra đây,
" Giữa Chốn Non Ngàn " em có hay,
" Trở Về Bến Xưa " tìm hương củ,
Chẳng " Vắng Một Ngày " trông bóng ai.
" Một Lần Thôi Vĩnh Biệt " nhé em,
" Tiếng Bồ Câu Đêm " sao nhói tim,
" Xin Nụ Cười Tiên " tôi giử lại,
" Cùng Nhau Nguyện Cầu " chút hương đêm.
" Trăng Muộn " nhưng rồi trăng cũng lên,
" Dặn Con Đừng Khóc " tủi thân thêm,
" Tìm Trong Kỹ Niệm " ân tình củ,
" Phút Cuối " thẩn thờ trong bóng đêm.
" Trùng Dương Xa Cách " biển Nha Trang,
" Mong Chờ " em đến mộng vô vàng,
" Mùa Sen Tao Ngộ " cho vơi nhớ,
" Chiếc Nón Cho Người Tình Xưa " mang.
" Nhạc Với Thơ Sầu " tương tư đau,
" Buồn Với Chán Chường " càng đậm sâu,
" Mật Chén Đêm Mưa " ta xin cạn,
" Thu Có Gì Lạ " ta mất nhau...
" Đi Một Sớm Buồn " em xa ta,
" Lục Bát Mừng Xuân " ngở đã qua,
" Có Bao Giờ Nhớ Nhung " vơi cạn,
" Tỉnh Mịch " trải hồn với thơ ca.
" Đóa Hoa Dại " nầy ta đã trao,
" Muộn Một Mùa Cherry " của năm nào,
" Buồn Ơi ! Ta Giả Từ Mi " nhé,
" Điệu Buồn Chiều Thu " vẫn khát khao.
" Bàng Hoàng Chiều Xưa " viết lại đây,
" Hỏi Chị " nhưng thôi, chẳng đựng đầy,
" Đứa Con Đầu Đời " ta mang đến,
" Bên Bến Sông Buồn " mộng vẫn xây
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn