Gửi: Thu Jun 30, 2011 12:47 pm Tiêu đề: KHI TRĂNG SẬM VÀNG Tác Giả: Bi
KHI TRĂNG SẬM VÀNG
nhà tôi treo ở lưng đồi
một đêm của những đêm thôi dịu dàng
không gian úp mở màu vàng
biển nhân gian sóng sậm vàng lênh đênh
cửa toang ra với buồn tênh
nửa tôi chìm lỉm, nửa quên thật thà
đêm nay đêm của như là
dưới trăng mài kiếm Kinh Kha cất cười
chém trăng soi sáng phận người
bên khung cửa sổ bóng người vụt ngang
miền tôi năn nỉ thiên đàng
cho tô cháo lú chan vàng sậm. Ôi !
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn