Gửi: Mon Nov 15, 2010 2:51 am Tiêu đề: DƯ ÂM THỜI GIAN Tác Giả: GIANG THIÊN TƯỜNG
DƯ ÂM THỜI GIAN
Một niềm an ủi vô biên
Thời gian liều thuốc thần tiên tuyệt vời
Bao nhiêu uẩn ức trong đời
Lần theo năm tháng xa vời, phôi pha
Niềm đau một cuộc chia xa
Rồi thôi, theo tháng ngày qua xóa mờ
Nhưng ôi! Có những ngày thơ
Sao còn vương mãi trong mơ chập chờn
Sau nhà vưòn cảnh cô đơn
Một trời quê cũ chờn vờn, mông lung
Lũy tre làng nhỏ nhớ nhung
Cánh đồng cỏ mướt, một vùng bao la
Tuổi xanh diều thả bay xa
Mây chiều bàng bạc, nhớ nhà khôn nguôi
Còn đây! Hình bóng mẹ tôi
Mỗi lần tôi ngóng về ngôi mộ buồn
Nhớ bao là nhớ nụ hôn
Mẹ thương âu yếm, tâm hồn vô biên
Mẹ ơi! Lòng mẹ khó quên
Con xin ghi mãi trong tim u sầu
Thời gian xóa bỏ thương đau
Thời gian không xóa thanh cao niệm hoài
Thời gian không bội phản ai
Thời gian giữ lại dư âm dịu dàng
GIANG THIÊN TƯỜNG
Được sửa bởi GIANG THIÊN TƯỜNG ngày Sun Nov 21, 2010 4:26 am; sửa lần 1.
Gửi: Sat Nov 20, 2010 3:28 pm Tiêu đề: DƯ ÂM TÌNH CŨ Tác Giả: MINH LƯƠNG
DƯ ÂM TÌNH CŨ
Hoạ bài thơ DƯ ÂM THỜI GIAN của Giang Thiên Tường
Tình yêu bất diệt vô biên
Yêu đương nhựa sống nhân duyên tuyệt vời!
Hạnh phúc thay,sống trên đời
Thương yêu thắm thiết không rời, phôi pha.
Nhớ thương da diết lìa xa
Đêm trông ngày nhớ xót xa lệ mờ.
Thương em dệt nhớ vào thơ
Canh khuya trằn trọc cơn mơ chập chờn.
Chim bay lẻ bạn cô đơn
Cảnh thu hiu quạnh nỗi buồn mông lung.
Lá vàng rơi , gợi nhớ nhung
Nhìn trời xa tít mịt mùng bao la.
Đôi ta giờ đã cách xa
Triền miên nỗi nhớ quê nhà khôn nguôi.
Năm xưa em yêu mến tôi
Bây giờ cô quạnh than ôi nỗi buồn...!
Nhớ em nồng thắm nụ hôn
Tình yêu ôm ấp vào hồn vô biên.
Ghi vào tâm khảm khó quên
Xa nhau tưởng nhớ con tim úa sầu.
Thời gian chẳng xóa niềm đau
Tha hương ly biệt biết bao cảm hoài.
Nỗi buồn tâm sự cùng ai!
Tình yêu như thể men say dịu dàng .
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn