Gửi: Thu Jan 17, 2008 4:34 pm Tiêu đề: BẢN ÁN II - (MINH HIỀN)
BẢN ÁN II
Bao Công xử án công minh
Dẫu rằng tri kỷ của mình mến thương.
Tri âm kết bạn văn chương
Dẫu rằng bút ngọc cô nàng tài hoa.
Dẫu rằng trang điểm sáng lòa
Ảnh hình kỳ diệu, Tiên Nga Cõi Thiền.
Dẫu rằng ngăn kéo trong tim
Ðã từng lấp lánh dịu hiền Liêu trai.
Tiểu thư, duyên dáng một thời.
o0o
Tội danh quá rõ, bao người chứng nhân.
Trước là Sư Muội của chàng
Nhà thơ, công tố, rõ ràng cô em.
Lãm du còn có Bát Tiên
Các Ngài tận mắt, Diệu Huyền hái hoa.
Không hề xin phép chủ Hồ
Ngang nhiên, Sen đó của Chùa, dớt ngay. Nàng đem cúng Phật liền tay
Tội này cũng giảm, tâm này dễ thương.
Một điều Ngũ Giới cô nương
Không nên vô phép, đớp luôn của người.
Dẫu ta thương bậu, bậu ơi!
Tội danh đã rõ, anh thời phải truy.
Dẫu rằng công lý nhiều khi
Nắng mưa, công đạo cũng đi du hành.
Bao Công các bạn chỉ danh
Làm sao anh cứu bạn tình được đây?
Mong em thông cảm anh này
Riêng tư phải bỏ, tội đây phải trừng.
o0o
Án rằng Thục nữ má hồng
Phạm điều luật pháp ghi trong rõ ràng.
Hái hoa không phép chủ nhân
Phải đền, phải trả, trăm ngàn tiền Sen.
Cho Chùa trồng lại Hồng Liên.
Việt Nam chính thị tiền liền gửi ngay.
Án treo quỳ gối ba ngày,
Khi nào rỗi rãnh, trước ngay Phật Ðài.
Mỗi lần mười phút ngắn thôi
Ăn năn sám hối, tội thì mới tiêu.
Ban Chấp Pháp phải y theo.
o0o
Trông kìa bị cáo buồn hiu cô nàng!
Anh thương, anh quỵ má hường
Nàng như muốn nói “Sao chàng ác ghê!”
Cô em Sư Muội đứng kia
Dường như tủm tỉm, hả hê trong lòng.
“Sư huynh trông cũng oai phong
Giữ gìn luật pháp, công bằng sư huynh!”
Cảm ơn Muội, cùng Diệu Huyền
Cho anh giây phút thơm tình văn chương.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn