TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - EM ĐI RỒI
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

EM ĐI RỒI

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
ton that phu si



Ngày tham gia: 19 Oct 2010
Số bài: 88

Bài gửiGửi: Thu Oct 21, 2010 2:56 am    Tiêu đề: EM ĐI RỒI
Tác Giả: Tôn Thất Phú Sĩ




Hồng Vân diễn ngâm

EM ĐI RỒ̀I

Chia tay nhau, em trở về xứ lạ
Con phố chiều quay quắt thiếu người thương
Bên kia trời hẳn là cõi vấn vương
Để anh gọi tên em làm điểm hẹn

Chia tay nhau, như một lời nhắn nhủ
Mỗi ngày qua là mỗi nhớ nhung về
Tâm hồn anh ngọn núi lửa đam mê
Không yên nghỉ vở tan thành mảnh vụn

Em đi rồi Paris buồn gió cuốn
Chiều sông Seine đâu nữa bước song đôi
Hạnh phúc nào đưa thuyền tìm Bến Đợi
Anh thẩn thờ vuôn sới mối tình si

Có một lần cô đơn về bóp nghẹt
Trái tim anh đau nhói buốt đợi chờ
Anh gọi vô cùng vòng tay rộng mở
Ôm cho tròn hình bóng dáng kiêu sa

Có một lần anh đi qua bến mộng
Thấy em cười lồng lộng tóc mây đưa
Mùa thu về lá vàng rơi trước cửa
Vẫn xa xôi .. .vẫn sóng vỗ bạt ngàn
Con thuyền tình
BẾN ĐỢI
Tháng ngày trôi...

Tôn Thất Phú Sĩ


      Người bạn trẻ thân mến,


      Tôi rất thích thú khi đọc thơ trữ tình của bạn. Với cuộc đời quá triền miên vì mệt mỏi, với tôi, thơ trữ tình của bạn có giá trị thực tế như là một thứ thuốc hồi xuân thần diệu: đem tôi từ thế giới khô cằn 74 tuổi lẻ trở về với thế giới thần tiên mà tương lai trước mặt là cả một hừng đông mầu hồng, tuổi 17
      "EM ĐI RỒI" mà tôi đọc hôm nay, tìm thấy trong kho "lưu trữ" cuả bạn là một cây qúy trong rừng cây qúy cuả TÔN THẤT PHÚ SĨ.
      "EM ĐI RỒI" buồn như một tiếng than, não nề đầy nuối tiếc như một tiếng thở dài có âm giai nức nở... Chỉ thế thôi, chân thành với chính mình và với bạn đọc cuả mình, TÔN THẤT PHÚ SĨ đã dìu tôi chìm vào với thế giới mộng mơ lãng đãng mờ ảo đó.
      Và trong khung cảnh ấy, chỉ còn có hình ảnh người mà anh thương là rõ rệt, tên người đó là chói sáng, nơi ấy là "điểm hẹn"....
      Đọc thơ anh, "EM ĐI RỒI", tôi tìm thấy nỗi buồn da diết như sự chia ly cuả người chinh phụ: "Sẩu đong càng lắc càng đầy". nếu thơ xưa với "nỗi buồn chết người ấy" đã làm tôi mon men đến sống chốn thơ văn thì ngày nay, nỗi buồn ướt át cuả nhà thơ TÔN THẤT PHÚ SĨ "Mỗi ngày qua là mỗi nhớ nhung về" cũng làm tôi cuốn tròn vào quá khứ, khung thời gian và không gian cuả "tuổi học trò"......

      Colmar ngày 3-3-2010

      NHỮ - VĂN - ÚY


Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân