Biển Đông sâu rộng thật mông mênh
Lòng Mẹ hy sinh vượt thác ghềnh
Hoan hỷ ân cần cam khổ nhọc
Nhớ thương đau đớn phải lênh đênh
Lạnh lùng đơn độc lên đầu núi
Vất vả gian nan xuống cuối duềnh
Hối hận vô vàn khi Mẹ mất
Cuối đời mang số phận buồn tênh !
Minh Lương Trương Minh Sung
Cali. ngày 24 / 08 / 2010
Kỷ niệm Lễ Vu Lan
LÒNG MẸ
Mẹ ơi, lòng Mẹ quá mông mênh
Dìu dắt con qua những thác ghềnh
Là nỗi hân hoan khi hạnh phúc
Là niềm an ủi lúc lênh đênh
Là vầng trăng tỏa nơi đầu núi
Là tiếng chim reo ở cuối duềnh
Tưởng tượng một ngày con mất mẹ
Ba nghìn thế giới sẽ buồn tênh.
Ngày tham gia: 25 Sep 2008 Số bài: 4763 Đến từ: Vườn Hoa Hạnh Phúc
Gửi: Wed Aug 25, 2010 4:21 pm Tiêu đề: Lòng mẹ
Lòng mẹ
LẠC THỦY ĐỖ QUÝ BÁI họa :
Cố gắng tìm xong cái chữ “MÊNH”
Khó hơn vượt thác lẫn xuôi “GHỀNH”
Hay đâu lại vướng thêm vần chết (tử vận)
Chẳng biết còn va phải tiếng “ĐÊNH”
May mắn dễ dàng nhờ tiếng suối
Gian nan cực khổ tại âm “DUỀNH”
Hai chàng Kinh Bắc, Công Tâm hởi
Hãy thử họa xem có nhẹ “TÊNH” ?
THIẾT BÌNH NƯƠNG TỬ họa tiếp :
LĂN KỀNH VỚI BÀI HỌA GẬP GHỀNH
Độc chiêu anh thả “mờ-ênh-mênh”
Họa khó, bài thơ cứ gập ghềnh
Nhíu trán ráp vần “phờ-úc-phúc”
Nhăn mày ghép chữ “đờ-ênh-đênh”
Câu Năm, Kinh Bắc….”trăng vờn núi”
Câu Sáu, Nguyễn Du…”gió cuốn duềnh”
Tử vận, eo ôi, căng thấy mẹ !
Lăn kềnh lùng tiếng đứng cùng “tênh”
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn