Hoa Trắng
Năm ngoái mùa Vu Lan
Con tặng Mẹ nụ hồng
Màu đỏ như môi thắm
Mẹ cười nước mắt trong
Bảo con tôi ngoan quá
Xinh đẹp như cánh hoa
Xôn xao lòng mừng lắm
Ôm chặt Mẹ vào lòng
Thầm thì tôi khẽ hỏi
Yêu Mẹ nhiều biết không ?
Gật đầu Mẹ chẳng nói
Mỉm cười hạnh phúc đong
Năm nay lại Vu Lan
Cánh hoa đỏ phai tàn
Vì Mẹ không còn nữa
Hoa Trắng giờ con mang
Ngậm ngùi trong ngày tháng
Giọt lệ nào vỡ tan
Thấy trong cành hoa Trắng
Bóng Mẹ vẫn thênh thang
Trong cảnh giới Niết Bàn
Sống một đời Tịnh Độ
Không còn đau bịnh khổ
Trăm năm vẫn bình an !
Hoài Thương Trang
Vu Lan nhớ Mẹ - 2010