TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
SNOW WHITE Ngày tham gia: 29 Oct 2007 Số bài: 3689
Gửi: Wed Jan 16, 2008 2:09 am Tiêu đề: MÁ HỒNG PHẬN BẠCTác Giả: CẨM MINH
MÁ HỒNG PHẬN BẠC
Hồi xưa, anh làm Xí Nghiệp
Gặp em, mắt biếc, môi hồng.
Giai nhân đa tình chút chút
Dẫu rằng em đã có chồng.
o0o
Lúc đó, em còn trẻ lắm
Một con, dáng dấp diễm kiều.
Ông chồng vũ phu, hung hãn
Nhậu say, chửi mắng, liu diu.
o0o
Chồng em đủ điều tệ lậu
Cứ ghiền đen đỏ, trăng hoa.
Dẫu rằng vợ nhà xinh đẹp
Anh làm tài xế đường xa.
o0o
Hồng nhan quả là bạc phận
Thấy anh bói toán cũng rành.
Chỉ tay, nhờ chàng thỉnh thoảng
Hẩm hiu, duyên phận, buồn tênh.
o0o
Cô em tìm anh coi mãi
Nào ngờ người đẹp khoái anh.
Bực quá, một hôm nàng nói;
“Sao chàng lãnh đạm vô tình.”
o0o
Em đã thương anh chớ bộ
Cùng chồng ly dị ra tòa
Anh ơi! Em sầu, em khổ
Mà ai chẳng tiếc thương hoa.
o0o
Trời đất! Da ngà, má phấn
Mặt em kiều diễm vô song.
Bạc phước má hồng. lận đận
Anh thương, anh mến má hồng.
o0o
Nhưng anh vợ con, rồì ạ!
Không thể êm ả se tơ
Duyên dáng, mượt mà, đon đả.
Nàng Tiên diễm lệ như thơ.
o0o
Nghe đâu say mê người đẹp
Một chàng theo riết giai nhân.
Chia tay người chồng cờ bạc
Nàng theo duyên kiếp lỡ làng.
o0o
Mẹ con lang thang kinh tế
Tình yêu chấp nối Ba Sinh.
Ôi chao môi xinh, đẹp đẽ
Giữa nơi vắng vẻ, bùn sình.
o0o
Lao động kiếm ăn bầm dập
Còn gì nhan sắc một thời.
Cố nàng Hoa khôi Xí Nghiệp.
Núi rừng dáng ngọc phôi phai.
o0o
Mầy chục năm trời xa cách
Em giờ biền biệt nơi đâu?
Quê hương ngút ngàn mù mịt.
Bâng khuâng nhớ tiếc má đào.
CẨM MINH
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn