Gửi: Thu Jun 04, 2009 7:09 pm Tiêu đề: LỬA TÂM Tác Giả: HOA VÔ ƯU
LỬA TÂM
“Lửa tâm hửng hực, phừng phừng
Bốc cao cơn giận bừng bừng tím gan.
Sân, si, thù hận ngút ngàn
Làm sao đè nén cản ngăn lòng mình?”
Bạn hiền thỏ thẻ tâm tình
Bên chung trà đạo, êm đềm chiều rơi.
Sửa mình khó lắm, em ơi!
Vô minh ngã chấp sáng ngời cái ta.
Lời khen ve vuốt mượt mà
Làm cho thich thú như là lên mây.
Lời chê, tự ái tràn đầy
Đem lòng căm tức, tưởng rày hóa điên.
Ghét ghen, thù hận triền miên
Làm người đau khổ, khó tìm an vui.
Ai chửi, mình cũng mỉm cười
Ai chê mình cũng nhẹ thôi cõi lòng.
Mây bay gió thoảng giận hờn
An nhiên tự tại thong dong cuộc đời.
Nói dễ, làm khó, em ơi!
Tập dần em sẽ thấy người nhẹ tênh.
Còn ăn, còn uống, nhân sinh
Quả là khó sửa tánh tình cá nhân.
Từ bi hỷ xả dẫn đàng
Trụ vào “Không Tánh” thênh thang cuộc đời.
Bao dung nhẫn nhục em ơi!
Thì ta sẽ thấy an vui cõi lòng.
Pháp trần không thật mênh mông
Trụ vào chánh niệm, sen hồng nở hoa.
Long lanh Giác Tánh sáng lòa
A Tu La Tánh hóa ra Bụt hiền.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn