Cuối tuần được trở về quê hương với dòng nhạc tha thiết như
những bước lãng du êm đềm , gợi nhiều nỗi nhớ - nhớ đồng lúa
vàng , hàng phượng đỏ , nhớ tiếng rao hàng lãnh lót , nhớ những
câu ca dao qua giọng hát ru-em nhè nhẹ ...
Hình như ai đó qua văn chương đã nói rằng - Quê hương sẽ không
tồn tại với mọi người bằng những tòa nhà tráng lệ , bằng những đại
lộ huy hoàng, thành quách nguy nga vì những thứ này sẽ bị tàn phá
bởi thời gian .
Nhưng quê hương sẽ sống mãi trong lòng mọi người khi những món
ăn dân tộc không bị biến mất trong từng căn bếp của mỗi nhà .
Trước đây người Tàu vẫn tự hào khi truyền thống ẩm thực của họ đã
được truyền bá khắp thế giới .
Hôm nay , được thưởng thức Hương-vị-quê-hương trong sự trưng bày
hấp dẫn và rất nghệ thuật - bên cạnh những món ăn phong phú đa dạng,
giúp cho thực khách dễ dàng để chọn những món ăn ưa thích .
Điều này chứng tỏ ngành ẩm thực Việt nam đang có thế đứng vững
vàng với tầm vóc quốc tế .
Đây cũng là niềm vui cho người Việt chúng ta .
( Snow White thích món nào nhứt vậy ? Còn em ,đang thích tiếng hát
Ngọc Hạ để ru vào giấc ngũ mà thôi ) .
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn