Màu Tím anh yêu nét mỹ miều
Nên thơ huyền diệu cánh hoa xiêu
Khói lam lan tỏa vưōng mây trắng
Sông núi mờ trông khuất nẽo xa
Bạch Yến
Chiều Tím
Sắc tím chiều buông đẹp ngỡ ngàng
Mặt hồ sóng lượn bóng tròn loang
Đào hồng mấy bụi lung linh sáng
Liễu biếc dăm cây óng ánh vàng
Gió hiu hiu thổi mây hờ hững
Sương giăng giăng mắc nước mênh mang
Phải chăng tiên cảnh trên trần thế
Quẳng cánh âu lo nhuốm bụi đàng
Bá Nha
01/04/2014
CHIỀU TÍM
Trời chiều nhìn ngắm cảnh hoàng hôn
Cành lá lung lay đẹp mê hồn
Hoa tím nhẹ bay khoe màu thắm
Lao xao cảnh sắc chốn cô thôn
Mây bay chầm chậm trôi theo gió
Nước chảy vòng quanh ôm núi hôn
Có phải Đào Viên nơi Trần thế
Để nàng Tiên nữ lạc tâm hồn
BeNinh 73
Bức Tranh Sơn Thủy
Bàng bạc mây trời, cây cỏ biếc
Sương mờ lam tím, dãy non tây
Dòng nước êm xuôi về mấy ngả
Cánh hoa tinh khiết thoảng hương say
Đào nguyên lạc lối, hồn ngơ ngẩn
Ai vẽ vào tranh một chốn nầy
Lệ Hoa
ĐƯỜNG LÊN THIÊN THAI
Đào trắng lối vào dẫn bước ai
Đường xưa Lưu Nguyễn nhập Thiên Thai
Mây ngà non ngọc ngời Tiên cảnh
Trời đất giao hòa hoa mãn khai .
VDSON 04.4.2014
ĐỘNG ĐÀO NGUYÊN
Thảm cỏ xanh tươi trải lối vào
Cành đào óng ả gió mơn man
Mây đan tuyết phủ sương đầu núi
Mê Động Đào Nguyên lạc lối về
Bạch Yến
SƯƠNG MỜ
Sương khói mờ xa buông lửng lờ
Huyền ảo khuất vào núi mộng mơ
Hoa đào duyên dáng vươn dốc đá
Sắc tím không gian nhuộm thẫn thờ
Lối đi quanh quẩn bao triền núi
Liễu rủ dăm cây đứng ven đường
Lữ khách dừng bước hồn phiêu lãng
Phong cảnh nên thơ đẹp vô lường
VĂN BỔN
5/4/2014
Tĩnh Lặng
Dốc đá đầu xuân đón nắng trời
Chập chùng sương muối phủ mù khơi
Trên cao núi xám giăng giăng đứng
Dưới thấp cỏ xanh lớp lớp ngồi
Khoe cánh đào hoa bao rực rỡ
Giấu mình thông ngọn quá chơi vơi
Chim đàn vắng bóng về đâu nhỉ ?
Sao thấy không gian chẳng tiếng người
Bá Nha
01/04/2014
Biển Gọi (họa bài Tĩnh Lặng)
Nhịp nhàng vỗ nhẹ cánh chim trời
Sóng biếc trải lòng xa tít khơi.
Dưới nước trẻ con tung tóe nghịch,
Trên bờ du khách thảnh thơi ngồi.
Niềm vui bè bạn luôn đầy ắp,
Áp lực cuộc đời nhanh chóng vơi.
Xả trét (stress) cuối tuần hay quá nhỉ!
Cùng nhau tận hưởng kiếp con người.
Tịnh Phan
Tháng Tư (họa bài Tĩnh Lặng)
Tháng tư bầy nhạn gọi lưng trời
Mây trắng lang thang giữa biển khơi
Tùng bách đồi cao ngơ ngác đứng
Dã quỳ lũng thấp thẩn thơ ngồi
Người đi vạn dặm lòng sao xuyến
Kẻ ở trăm năm dạ khuyết vơi
Lầm lỡ một lần bao luyến tiếc
Tuy đau, thôi cũng cám ơn người!
Lộc Bắc
Avril2014
TĨNH LẶNG
(họa bài Tĩnh Lặng)
Bóng nhạn mờ xa tận cuối trời
Cánh buồm lộng gió tít xa khơi
Mây che mái ngói ngôi Thiền Tự
Áo phủ cà sa chú Tiểu ngồi
Bụi đỏ từng buông ngoài đỉnh núi
Hoa vàng chớm nụ mặc đầy vơi
Không gian trầm lặng theo Tâm lặng
Hòa một nơi đây cảnh với người
Em buồn em khóc một mình
Tôi buồn hờn trách bóng hình hư vô
Em buồn gởi hết vào thơ
Tôi buồn dỗ giấc mộng hờ đêm nao
Em buồn cây cỏ xanh xao
Tôi buồn mưa nắng thét gào nỗi đau
Em buồn hoa lá rơi mau
Tôi buồn hạnh phúc vì đâu nhạt nhòa
Em buồn giọt lệ xót xa
Tôi buồn đong chén rượu pha men sầu
Em buồn chi để tôi đau
Con tim tan nát ruột nhầu rối ren
Đêm thao thức ngủ không yên
Trăng khuya lơi lả gợi thềm nhớ nhung
Tôi buồn ngày tháng mông lung
Nghe trong xa vắng nghìn trùng vắng xa....!
Em đừng ngồi khóc một mình
Vai anh em tựa trút tình khổ đau
Để cho giấc mộng đêm nao
Không thành ác mộng bước vào đời em.
Vầng trăng mờ tỏ bên thềm
Chứng nhân đôi lứa, môi mềm đã trao.
Dù cho chẳng ở bên nhau
Tim anh luôn khắc đậm màu tình ta.
Em đừng rơi lệ xót xa
Nhũng ngày tháng cũ thiết tha, mặn nồng.
Ngày mai cất bước theo chồng
Mong em hạnh phúc vườn hồng thắm tươi.
Em ơi! Duyên phận cuộc đời
Anh xin gánh hết không lời thở than
Giờ đây khúc nhạc ly tan
Ánh trăng sầu mộng, thời gian nhạt nhòa!
Tịnh Phan
12/04/2013
Được sửa bởi MAI THO ngày Tue Sep 19, 2023 5:07 pm; sửa lần 1.
Em mười bảy tuổi ngây thơ
Ấp yêu áo trắng vần thơ học trò
Tóc dài che xỏa lối mơ
Tình thơ thương nhớ một trời tơ vương
Tuổi em là cả thiên đường
Cho ngàn ong bướm đang hương mộng chờ
Một trời yêu tím mây thơ
Giăng bao nỗi nhớ cho vừa tim ai
Em mười bảy tuổi mắt nai
Thầm thì hạnh phúc một mai yêu người
Dấu yêu cho hết ngàn lời
Gởi người trong mộng cả trời xuân xanh
Một thời áo trắng mong manh
Vương bay theo gió trải quanh nắng vàng
Em mười bảy tuổi ngỡ ngàng
Như câu hò hẹn nồng nàn mới yêu
Tuổi em thương nhớ chẳng nhiều
Nên tình quên vội lời yêu năm nào
Buồn ai nước mắt dạt dào
Để thôi năm tháng nhạt phai môi hồng
Bây giờ tình đã rêu rong
Tiếc thương một thuở hương nồng xót xa
Tuổi em mười bảy đã qua
Ngây thơ thôi để mặn mà dấu yêu
Cô đơn hờn dỗi những chiều
Đường xưa phố cũ bao nhiêu mộng tàn. . . .
Hoài Thương Trang
ĐẸP THAY TUỔI 17
(Họa ~ Qua Rồi 17 Ngây Thơ)
Em tròn mười bảy tuổi ngây thơ
Áo trắng học trò lắm ước mơ.
Mộng đẹp đắp xây đầy chí hướng
Tương lai tươi sáng mãi mong chờ.
Đem cả tơ trời dệt tóc em
Bay bay vạt áo tựa mây mềm
Mắt nai trong sáng sao trời đọng
Dáng ngọc tràn đầy sức sống em.
Mười bảy tuổi xuân nét rạng ngời
Ong bay, bướm lượn ướm lời chơi
Em còn bẻn lẻn, ngây ngô quá
Chưa biết yêu, sao biết đáp lời!
Bên song gió thoảng buổi trưa hè
Văng vẳng bên tai rộn tiếng ve
Lưu bút ngày xanh chưa ráo mực
Ngồi thừ mẹ khẽ gọi nào nghe!
Rồi một ngày kia em ngẩn ngơ
Biết thương, biết nhớ, biết mong chờ
Dõi mắt nhìn mây trôi lãng đãng
Áo trắng bây giờ biết mộng mơ.
Tình yêu mười bảy nhẹ nhàng thay!
Trong sáng, nên thơ, chút đắm say.
E ấp như hoa vừa hé nụ
Lung linh, tươi tắn suốt đêm ngày.
Trải qua mười bảy nào hay
Bạn xưa, trường cũ tháng ngày nên thơ!
Tịnh Phan
13/04/2013
QUA RỒI 17 NGÂY THƠ - NS HOÀI THƯƠNG TRANG
TUỔI MƯỜI BẢY (Họa bài Qua Rồi 17 Ngây Thơ)
Tuổi em mười bảy ngây thơ
Nụ cười hoa nở ngẩn ngơ lòng người
Thướt tha duyên dáng tuyệt vời
Áo bay lộng gió mây trời dệt tơ
Mắt nai ngơ ngác làm thơ
Những dòng mực tím mong chờ ai đây
Có con bướm lượn bay bay
Đậu lên trang giấy để thay bóng hình
Sân trường áo trắng đẹp xinh
Tuổi nhiều mộng ước lung linh nắng vàng
Ước mơ tình thắm nồng nàn
Đừng cho tuổi ngọc phai tàn sắc hoa
Bây giờ ngày tháng đi qua
Cầm bằng duyên mới nơi xa phương trời
Tuổi thơ mười bảy một thời
Yêu đương mong ước vần thơ nhạt nhòa
Con đường tình cũ dệt hoa
Bước chân ai đó bước qua thềm nhà
VĂN BỔN
QUA RỒI
(Họa bài Qua Rồi 17 Ngây Thơ)
Biết em từ thuở mười lăm
Mắt nâu, má lúm trăng rằm tốt tươi
Xinh xinh giọng nói nụ cười
Tóc mây một mái chơi vơi cung đường
Biển xanh cát trắng thùy dương
Áo bay lộng gió vấn vương nắng chiều
Em về chân bước yêu kiều
Nụ hoa vừa hé bao nhiêu hương nồng
Tháng ngày nước chảy ra sông
Em nay mười bảy tuổi hồng lung linh
Cố công em tự vươn mình
Học hành chăm chỉ ân tình một bên
Hè về xong việc sách đèn
Vào Nam trở lại sống bên gia đình
Đại học một cõi nguyên sinh
Chim vành khuyên nhỏ một mình viễn du!
Gửi: Wed Nov 22, 2023 4:19 am Tiêu đề: NHỚ NƯỚC ~ NON NƯỚC
MAI THO đã viết :
ĐÀO NGUYÊN TIÊN CẢNH
CẢNH ĐẸP TRONG MÂY MỜ
NHỚ NƯỚC NON NƯỚC
Mây mờ lạc lối dấu chim bay Mây núi muôn trùng cất cánh bay
Hùng vĩ non kia ngóng núi này Chim còn vọng gọi nước non này .
Nhớ nước thương nhà đàn chim gọi Non cao chứng kiến hồn tổ quốc
Khắc khoải trong đời vỗ cánh bay . Nước chảy muôn đời chim vẫn bay .
Gửi: Tue Nov 19, 2024 4:54 pm Tiêu đề: HOÀI NIỆM ~ TỪ NIỆM ~ CHỚM YÊU
Bài xướng
HOÀI NIỆM
Em là hiện thực của tình yêu
Xao xuyến lòng tôi một buổi chiều.
Thủ Lệ trời cao, mây lãng đãng
Hồ Gươm liễu rũ, gió hiu hiu.
Nhớ người, nhớ cảnh, quen đường cũ
Quên mộng, quên đời, lạc lối yêu.
Thức giấc, đêm dài, sao lấp lánh
Nửa hồn bay bổng, nửa hồn xiêu…
Tịnh Phan
Bài hoạ
TỪ NIỆM
Hoa tươi có lẽ cũng vì yêu,
Lá đổ thu đi một buổi chiều.
Gió đến ngân nga câu phóng đãng,
Mưa qua réo rắt khúc đìu hiu.
Phai vàng đoạn nhạc khu rừng cũ,
Rực đỏ câu ca lối cỏ yêu.
Bão tố hồng trần nay tạm lánh,
Vườn xưa liễu rũ dáng liêu xiêu!
Mai Chi - 17.11.2024
CHỚM YÊU
Quyến luyến lần đầu mới chớm yêu,
Cùng nhau nhặt lá đổ muôn chiều.
Trong tay lối cũ mây lờ lững,
Sóng bước đường xưa gió hắt hiu.
Kéo sợi mây trời đan giấc mộng,
Lùa chân ngọn gió dệt lời yêu.
Đêm về thao thức ngàn sao sáng,
Trăn trở bên song ánh nguyệt xiêu!
Tịnh Phan - 17.11.2024
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn