Tình đời đen trắng mãi không thôi,
Xưa đến bây giờ vẫn mạnh bồi.
Tiếp cận càng gần càng dễ bịp,
Ở bên càng sát càng mau hôi.
Thế gian bè bạn thường qua mặt,
Gạt gẫm, moi tiền, cấm hé môi.
Tình đời thay trắng đổi đen luôn,
Bất nghĩa bất trung rõ thật buồn.
Trước mặt gật gù đồng ý hết,
Sau lưng lắc bạo để lo chuồn.
Thầy trò, bè bạn mà tin quá,
Có lúc đau lòng nước mắt tuôn.
Tình đời thay trắng đổi đen luôn,
Đem mới thế cho cũ chăng buồn.
Lời hứa mau quên vì bận việc,
Hẹn cho lờ tịt mắc lo buôn.
Đúng sai, phải trái đâu cần biết,
Hễ thiệt đến thân kiếm cớ chuồn.
Tình đời dối trá lẫn ăn thua,
Thay trắng đổi đen đâu phải mua.
Trách móc bị coi là áp bức,
Khuyên can được xếp loại trò đùa.
Lời hay ý đẹp thì đem bỏ,
Oan trái đầy vơi mặc gió lùa.
Anh em ruột thịt chớ trông mong,
Con cái sinh ra cũng khó hòng.
Nhất cử đương nhiên là kiến phận,
Dưỡng sinh kết cục cũng long đong.
Than thân oán trách chi cho mệt,
Coi nhẹ niềm vui đến ngập lòng.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn