TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Bạn già nhắc nhở nhau
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Bạn già nhắc nhở nhau

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Cà Kê Dê Ngỗng
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
muoi lai



Ngày tham gia: 14 Mar 2009
Số bài: 309

Bài gửiGửi: Wed Oct 30, 2019 11:26 am    Tiêu đề: Bạn già nhắc nhở nhau

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

Bạn Già Nhắc Nhở Nhau

Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai trong cuộc sống của bạn.
Đời là thế! Người là thế! Trách móc , giận hờn có hại cho mình hơn cho người !Tốt nhứt chúng ta  nên lờ đi, bỏ qua ,hay tha thứ để tâm thần thanh tịnh cò lợi cho sức khỏe và để thư giãn vui hưởng những gì mình đang có và thực hiện những gì mình muốn.

Người Tốt sẽ cho bạn Hạnh Phúc…

Người Xấu cho bạn Kinh Nghiệm…

Người Tồi Tệ nhất cho bạn Bài Học…

Và… người Tuyệt Vời Nhất sẽ cho bạn Kỷ Niệm.

Đừng hứa khi đang… vui !

Đừng trả lời khi đang… nóng giận !

Đừng quyết đinh khi đang… buồn !

Đừng cười khi người khác… không vui !

Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ.

Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe

Chặng đường ngàn dặm luôn bắt đầu bằng 1 bước đi.

Đừng a tòng ghen ghét ai đó, khi mà họ chẳng có lỗi gì với ta

Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ
đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ
lệ 1 trên 100.000 người).

Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn
chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không
thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.

(trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi
tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t …ngơ ngác một mình với giờ phút
dài thăm thẳm !)

Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức,
tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả
cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.

Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, vì khi bạn đã
trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng
chê bai nữa đâu.

Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với
tài lực nữa. Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào
thì bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền
triệu hay mấy chục triệu)?

Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi
ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét
vuông để ngủ nghỉ ban đêm.

Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi.

Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng.

Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con
ai thành đạt hơn, nhưng bạn hãy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi
thọ… Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi vì chẳng
được gì, mà lại còn làm hại cho sức khỏe bạn…

Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc của chính mình.
Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn
mỗi ngày một cách thích thú thì bạn thật đã sống hạnh phúc từng ngày.

Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong
hạnh phúc là một ngày bạn "được".

Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng
hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.

Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra
ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa
phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.

Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh mình và còn BẠN BÈ
.nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến mình…
không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ.!!!

Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.

( Xin chia sẻ những điều này với tất cả những người quen của bạn đã
trên 60 tuổi hay nhưng người không bao lâu nữa cũng sẽ trên 60)…

(theo caonienviethac)
Về Đầu Trang
dokimphung



Ngày tham gia: 27 May 2013
Số bài: 606

Bài gửiGửi: Thu Oct 31, 2019 8:01 pm    Tiêu đề:

MƯỜI thân mến,

Hễ thấy Muoi Lai xuất hiện trên trang nhà là mình nhớ đến anh LẠI VĂN HỒNG,  người bạn đồng môn quí mến , bào Huynh của Mười . Từ 1963 đến bây giờ chưa gặp lại anh Hồng - dù thỉnh thoảng có liên lạc qua điện thoại; dự tính sẽ về quê một chuyến & ghé thăm anh, nhưng khổ nỗi mỗi người một hoàn cảnh nên chưa có dịp về , vì sao chắc Mười cũng rõ mà .

Bài của Mười trích ra hay lắm, nhất là khi nói đến các hạn tuổi, mà anh Phụng diễn bằng hai câu thơ "tào lao" nghe cho vui :

[i]Năm năm, sáu tháng bảy ngày,
Tám giờ, chín phút , đợi ngày vãng sanh .
[/i]


Thật vậy, sống đến TRĂM TUỔI để làm gì : mắt mờ, tai lãng, chân yếu, tay run, nhớ trước, quên sau, chưa kể cách xử sự hệt như một em bé ! Cổ nhân nói : "Hùm chết để da, người ta chết để tiếng". Sống làm sao đừng để là GÁNH NẶNG cho vợ & con .

Như cụ NGUYỄN ĐĂNG THỤC (1909-1999), [và vài vị nữa, mình sẽ viết sau này ] cựu Khoa trưởng Đại học Văn khoa Saigon (trong mấy năm đầu thành lập), giáo sư triết học Đông phương Đại học văn khoa SG và Viện Đại học Vạn Hạnh, giáo sư thượng thặng (Professor Emeritus) của Van Hanh Buddhist University (Đại học Vạn Hạnh) - bậc Thầy khả kính của nhiều thế thế hệ SV - không những đã để lại cho đời các tác phẩm giá trị mà còn đã chứng minh cho hậu duệ lối sống đời thường của cụ : Khi biết giờ lâm chung đã đến, Thầy  cho gọi các con và người nhà để Thầy dặn dò rồi nói lời VĨNH BIỆT một cách nhẹ nhàng . Thầy đã ĐẠT ĐẠO. Một cư sĩ Phật giáo đã ĐẠT ĐẠO ngay trong đời thường  .

So với những kẻ tai to mặt lớn trong XHCN chẳng làm được gì ích lợi  cho QUÊ HƯƠNG & DÂN TỘC, đến lúc lâm bệnh rồi  từ lúc "MƠ MƠ TỬNG TỬNG" cho đến CHẾT kéo dài nhiều năm hay cả chục năm làm tốn kém tiền bạc & công sức của NƯỚC & DÂN ...

CHỮ ÍT TÌNH NHIỀU
भक्तिवेदन्तविद्यारत्न




Về Đầu Trang
muoi lai



Ngày tham gia: 14 Mar 2009
Số bài: 309

Bài gửiGửi: Sat Nov 02, 2019 11:28 am    Tiêu đề:

Anh Phụng ! Lớn hơn 1 tuổi thì làm ạnh ; Lớn hơn 3 tuổi thì làm chú, phải không anh ? . Em cũng mến anh Phụng từ lúc anh học lớp Thất ,Lục ở trường Nguyễn Công Trứ vì anh là bạn của anh Hông.Giờ em vẫn mến anh vì tài cao đức rông. Anh nên làm gì đó cho hậu thế nếu không thì uổng lắm ! Bạn bè giờ này ai cũng trên bảy bó rồi. Xa nhau nhớ nhau gọi thăm nhau cũng quí rồi .Kính chúc anh và gia đình an khỏe và hạnh phúc .Cũng nhở có trang này mới có những lời này ; cám ơn Diệu Huyền .   :)
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Cà Kê Dê Ngỗng Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân