Gửi: Sat Feb 24, 2018 11:15 pm Tiêu đề: MỘNG TRẦN GIAN
MỘNG TRẦN GIAN
Đời người như giấc mộng vô thường,
Ngắn ngủi, khóc cười lại dễ thương.
Hư ảo trăm năm theo số mệnh,
Phù vân một kiếp của con đường.
Trắng tay khi tới về tay trắng,
Ở trọ trần gian mọi thứ nhường.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn