Gửi: Wed Dec 24, 2008 10:50 am Tiêu đề: QUÊ NGOẠI MÁ HỒNG - ( NGỌC THANH THANH)
QUÊ NGOẠI MÁ HỒNG
Hòa Thạnh/ An Thạnh tên làng
Một thời cư trú, Mỹ An chuyển về.
Ô kìa! Nhà Ngoại bên kia!
Qua khỏi nhà Ngoại, vui ghê Xóm Cồn!
Đôi chân sáo nhỏ dễ thương
Nắng hồng đôi má, nắng thơm tóc huyền.
Ngây thơ, nhí nhảnh cô em
Qua con sông cạn, Xóm Kèn hiện ra.
Thường khi nước chảy rà rà
Em theo cha mẹ, ông bà lội sông.
Dân quê thường thuộc nằm lòng:
“Chiếc gùi mang rựa đề phòng Ma Gia”
Yêu tinh dưới nước tránh xa
Vũ khí sắt nhọn, kỵ ma thủy thần!
“Xóm Kèn” tên gọi quen thân
Chuyên trồng dừa, cọ cho dân lợp nhà.
Nắng vàng rực rỡ xa xa
Gió đưa xào xạc, la đà lá rung.
Lá xanh xao động tưng bừng.
Cạ nhau, quấn quít, mây bồng bềnh trôi.
Âm thanh thánh thót, chơi vơi
Như là tấu khúc nhạc vui bằng Kèn.
Ngoại em, nhà rộng thênh thênh
Phía sau có rẫy cây xanh ngút ngàn.
Con mương nho nhỏ dễ thương
Chiều chiều, cha mẹ cũng thường ngồi đây
Đợi thăm Ngoại, bướm vàng bay
Vùng quê êm ả, nắng gầy hoàng hôn.
Má hồng theo Ngoại cũng thưởng
Tưới cây, lặt trái, ngát hương tay ngà.
Thời gian thắm thoát trôi qua
Ngoại nàng tóc trắng lòa xòa trước hiên.
Tuổi già, sức yếu ưu phiền
Giai nhân chỉếc bóng nhiều phen dạo vườn.
Trèo leo hái trái cô nương
Em trai kế lớn theo nàng đôi khi.
Ngoại ơi! Con nhớ Ngoại ghê!
Ước gì Ngoại- Cháu trở về ngày xưa!
Má hồng quê Ngoại như thơ
Vẫn thơm hoài niệm, chưa mờ cố hương!
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn