NỖI BUỒN GÁC TRỌ
(Cảm tác bản nhạc cùng tên, lời Hoài Linh, nhạc Mạnh Phát)
“Nỗi Buồn Gác Trọ” tuyệt vời
Du dương, tha thìết, để đời tình ca.
Một thời ưa chuộng dân ta
Nghe đi, nghe lại, mượt mà giải khuây.
Gác trọ về khuya gió lùa
Trăng gầy nghiêng bóng, song thưa, trăng cài.
Ánh đèn hiu hắt nhớ ai?
Bước lê hè phố vàng rơi nhẹ nhàng.
Có người con gái tóc buông
Tóc thề e ấp, thu buồn vu qui.
Kết lên tà áo hồng kia
Áo màu hoa cưới, tràn trề hân hoan.
Lung linh, lấp lánh, vui buồn
Vắng thêm một bóng, phố phường sầu thêm.
Bâng khuâng gác vắng khêu đèn
Cho niềm nhung nhớ, nỗi quên mượt mà.
Sông sâu, cố nhân về đâu?
Gởi hồn đôi mắt ủ sầu lê thê.
Ái ân chưa trọn tìm về
Ngàn đời tình vẫn sum sê với tình!
Nhớ nhau tình vẫn mượt xanh
Tình yêu cât cánh, em anh đậm đà.
Lạnh lùng phố nhỏ đường mưa
Lối về trơn ướt, nhạt nhòa, lê thê.
Trăng sầu nhân thế đọng mi
Nhớ nhung đếm mãi mùa ni, ai ngồi?
Nỗi niềm nung nấu đầy vời
Mỗi mùa đưa tiễn một người đi xa.
“ Nỗi Buồn Gác Trọ” thiết tha
Não nùng, hiu hắt, tình ca mơ màng.
Du dương cảm xúc nhạc vàng
Dân ta ưa chuyện thời trang nhạc tình.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn