Người ơi Người ở nơi đâu
Gió chiều nhè nhẹ vương sầu lòng ta
Ai người duyên dáng thướt tha
Ngồi bên khung cửa lụa là tóc mây
Giọt thương ôm mối tình gầy
U buồn ong bướm đâu đây trông chờ
Yêu rồi lòng cứ ngẩn ngơ
Êm đềm suối mộng lời thơ theo ngàn
....................................................
Nỗi lòng quyện gió.... tình tang!.
APR. 8th. 2013
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Tue Nov 26, 2013 3:13 pm; sửa lần 2.
Sao cứ sáng trông chiều lại chờ
Phải chăng thương nhớ ngập hồn thơ?
Một đời khắng khít... xinh cơn mộng
Suốt kiếp bên nhau... đẹp giấc mơ
Ký ức lưu hoài bao kỷ niệm
Tâm tư vương mãi một đường tơ
Đâu đây vang vọng lời mây nước
Để gió theo lòng... réo vẩn vơ!.
Apr. 9th. 2013
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Mon Jul 27, 2015 10:57 am; sửa lần 1.
Nắng Xuân, vũ trụ thắm hoa tươi
Nhân thế trao nhau những nụ cười
Ánh mắt say sưa thời chín mộng
Làn môi chất ngất tuổi đôi mươi
Tình yêu... hạnh phúc lên cao đỉnh
Nhân ái... niềm vui tăng gấp mười!
Cuộc sống an bình thần thánh quá
Hương đời thơm ngát cả hồn tôi!.
Ánh chiều loang... anh ngồi đây trông ngóng
Gởi hồn mình theo gió thoảng, mây bay
Hình bóng em trong tim dại đọa đày
Người thương hỡi, phương xa em có thấu?
Con đường xưa bước chân còn in dấu
Một thuở nào vui chung lối bên nhau
Những ước mơ xây đắp cho mai sau
Giờ tan biến theo thời gian... hờ hững
Em đi rồi, một mình anh lững thững
Giữa dòng đời xuôi ngược với cô đơn
Cố quên, nhưng nhung nhớ trĩu nặng hơn
Cuộc tình mãi dỗi hờn theo năm tháng!.
Mới đó Tháng Tư đã tới rồi
Bao năm tủi hận, đồng hương ơi!
Đâu hay khổ nạn ngàn thay đổi
Nào biết tai ương vạn chuyển dời!
Người ở- chịu tan tành sự nghiệp
Kẻ đi -đành bỏ lại cơ ngơi
Đau thương chồng chất cao hơn núi
Ai oán rền vang khắp cả trời!.
Mất Nước bao năm, xa xứ... buồn!
Đêm ngày tưởng nhớ đồng bào luôn
Bỏ quê, sợ hải... lòng điên đảo
Chạy giặc, lo âu... trí loạn cuồng
Nhà sập, thây chồng -trông thảm khốc
Xương rơi, máu đổ-thấy kinh hồn
Tháng Tư đen tối trời Nam Việt
Biết đến Xuân nào rạng xóm thôn!.
Nhạc chiều réo rắt ru hồn ta
Non nước mênh mông dưới nắng tà
Có phải tiếc thương miền Đất Hứa
Hay là nhung nhớ một trời hoa?
Ánh dương đông héo dù phai nhạt
Hình bóng xuân tươi chẳng có nhòa
Giai điệu yêu đương còn chất ngất
Sóng tình cuồn cuộn quyện lời ca!.
Đồng khô, hồ cạn... chết lăn rồi!
Trời Đất làm ngơ cũng chịu thôi
Cày cấy nhọc nhằn... tiêu tất cả
Làm ăn gian khổ... bỏ công toi
Rứa mà tụi nó không thôi móc
Đã vậy... lũ kia vẫn cứ moi!
Thời buổi bây giờ toàn quỉ dữ
Làm sao "con" sống... thánh thần ơi!.
Đường đời còn chẳng có bao xa
May mắn cho ai lúc tuổi già
Lên "NET" kết thân cùng lắm bạn
Vào"site" tìm hiểu được nhiều khoa
Tinh thần sảng khoái... tươi đời tục
Tình cảm dạt dào... mát dạ ta
Thi hữu thơ văn hòa đối ẩm
Niềm vui khôn tả... mãi không nhòa.
Ngoài hiên soi bóng ánh trăng ngà
Ai đứng bên song mắt lệ sa
Trông ngóng cuối trời... chim khuất dạng
Mong chờ chốn cũ... bóng mờ xa
Người đi -năm tháng mây đen phủ
Kẻ ở- thời gian tóc trắng pha
Hiu hắt đèn khuya, cô tịch quá
Có nghe trong gió nhạc tình ca?.
Chiều nay về ngang qua sân Đại Nội
Cổ Thành buồn hoang phế vắng chân em
Mưa hắt hiu rơi ướt lạnh lùng thêm
Trong ký ức bóng hình ai... rộn rã!
Hồ Tịnh Tâm hoa sen vàng úa lá
Cây sứ sầu nghiêng ngả nhớ thương Ai
Hoa thơm đây Người đâu thấy để cài
Tóc thề đó giờ đây xa vời vợi!
Em đi rồi bên sông Hương anh chờ đợi
Xứ Huế buồn muôn thuở những mùa Đông
Ngày tháng qua bao tâm sự chất chồng
Thời gian vẫn vô tình không trở lại!
Em ngồi đây dòng tâm tư cuộn chảy
Cuốn hồn em quyện lấy bóng anh yêu
Em vẫn mơ anh đến những buổi chiều
Như thuở trước đôi ta cùng chung mộng!
Anh biết không? những chiều mưa gió lộng
Em một mình đi giữa con đường xưa
Thương nhớ anh ôi nói mấy cho vừa
Nhặt kỷ niệm cho lòng em rách nát!
Chuyện ngày xưa đường tình ta thơm ngát
Chim rộn ràng ca hót đón mừng vui
Hoa phượng kia trong nắng hé môi cười
Em e thẹn dấu người bên anh đó!
Nhớ đến anh em thấy mình bé nhỏ
Một khoãng trời êm ấm phủ quanh em
Anh là nguồn thương, suối mộng êm đềm
Cho sức sống đời em muôn vạn kiếp!
Nhưng giờ đây bóng anh đi biền biệt
Cuối chân trời anh có nhớ em không?
Em ở đây năm tháng vẫn chờ trông
Một tia nắng giữa mùa đông buốt giá!
THÁNG TƯ ĐEN 2013
Chiến hữu năm xưa trở lại đây
Áo nâu tha thiết mối tình đầy
"Tôi" đi cay đắng... mây đen phủ
Anh ở lạnh lùng... xương trắng xây!
Cầu nguyện an bình về Nước Chúa
Ước mong thanh thản đến Phương Tây*
Nén nhang xin chứng lòng thành kính
Hồn có linh thiêng... nhận lạy nầy!.
Mối tình lũn cũn khi còn thơ
Hai đứa chớm yêu tuổi quá khờ
Vụng dại lời trao... luôn nhớ mãi
Ngu ngơ thư viết... vẫn chưa mờ
Em xuôi về phố lòng mong đợi
Anh ở lại đây mắt ngóng chờ
Khói lửa lan tràn khôn gặp lại
Già rồi... chẳng biết Người đâu cơ?.
Người đã sang ngang... xa vắng rồi
Lối xưa hoang phế... giọt mưa rơi
Nắng chiều ngoài cửa đã mờ nhạt
Hình bóng trong tim mãi sáng ngời
Oanh yến ngày Xuân ngừng cất tiếng
Bướm hoa tháng Hạ cũng ngưng chơi
Buồn vương ray rức tình vời vợi
Xé nát tâm can... một mảnh đời!.
Sóng nước mênh mang vỗ mạn thuyền
Lòng người hoang lạnh - bóng trăng nghiêng
Niềm thương ngày cũ như chìm lặng
Nỗi nhớ năm nào vẫn dội lên!
Những tưởng rộn ràng tia nắng sớm
Đâu ngờ hiu hắt giọt sương đêm
Đường về xa tít, nhòa mây khói
Tâm não rối bời... dạ chẳng yên.
Em mãi là thu riêng của anh
Dù cho đông đền lá trơ cành
Công viên vẫn ấm lòng nhung nhớ
Và lá vườn yêu mãi tốt xanh
Anh là gió mát buổi thu hanh
Ru em giấc ngủ thật yên lành
Tiếng chim hòa điệu lời âu yếm
Đêm mộng thu về... em có anh!
Thu qua, thu lại thoáng qua nhanh
Núi sông ngăn lối... lũy cùng thành
Cho dù ngàn dặm đường xa cách
Em vẫn trong lòng... bên cạnh anh
Nhìn lá vàng bay... biết có em
Dáng thu nhè nhẹ thoáng qua thềm
Em về thăm lại anh yêu đó
Và nắng thu mềm, anh có em!
Jun. 8th. 2013
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Tue Jan 26, 2016 5:25 pm; sửa lần 3.
Có ai không nhớ những ngày xanh
Cha đã chở che giấc ngủ lành
Non Thái đâu bằng công dưỡng dục
Biển Đông sao sánh ơn sinh thành
Thân mình vất vả lòng cam chịu
Con cái nhọc nhằn dạ chẳng đành
Vừa lúc lớn khôn mong đáp trả
Thì Người khuất bóng trên trời xanh!
Trần thế ước mơ thì quá nhiều
Mộng thành thử hỏi được chừng nhiêu?
Vậy nên không lánh làn mưa sớm
Thôi hãy hòa theo cơn gió chiều
Tim óc an bình, đừng bám víu
Tâm hồn thanh thản, cứ phiêu diêu
Ông trời đã định ai sung sướng
Có thấy số xui của Thuý Kiều?
Chúng mình xa lạ... lại đâu ngờ
Ta đến với nhau -đẹp tựa thơ
Bảy chữ, thu sang... mãi ngóng đợi
Tám câu, hè đến... cứ mong chờ
Đêm ngày dìu dặt bao cơn mộng
Năm tháng êm đềm những giấc mơ
Nhạc điệu yêu thương luôn réo rắc
Tình vui theo tiếng hát câu hò.
Khóm cúc hồi sinh chớm nẩy chồi
Vườn khuya lác đác lá vàng rơi
Trăng đêm lạnh lẽo treo đầu núi
Sương sớm đìu hiu trải cuối đồi
Tiếng nhạc trời rơi chiều tịch mịch
Mái nhà tranh cuộn khói chơi vơi
Đường làng văng vẳng vành khuyên hót
Cuộc sống bình an quá tuyệt vời!
Ca, USA 2013
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
BỨC TRANH XUÂN
(Nương vận)
Mùa Xuân hoa lá lại đâm chồi
Đã hết ngày Đông lạnh...tuyết rơi
Mây trắng tung tăng trên đỉnh núi
Cỏ xanh gờn gợn cuối chân đổi
Trời êm hòa điệu -nhạc không dứt
Thuyền nhẹ theo dòng -sóng đã vơi
Cô gái đương thì cười chúm chím
Thế nhân hạnh phúc dâng cao vời!
Đêm nay sương lạnh đôi bờ
Thu rơi, xa xứ...mịt mờ cố hương!
Nơi đây trăm nhớ ngàn thương
"Dòng Sông Thao Thức" đêm trường nhớ ai
Nước mây quyện lấy hình hài
Mẹ ơi viễn xứ lòng lai láng sầu
Đời là một cuộc bể dâu
Dòng sông vẫn chảy xoáy sâu hồn người
Một mai nắng lại tốt tươi
Dòng sông thôi khóc...Mẹ cười đón con...
Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ Chuyển đến trang Trang trước1, 2, 3, 4, 5
Trang 5 trong tổng số 5 trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn