TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
Luân Tâm Thân Hữu Duy Tân Ngày tham gia: 24 May 2010 Số bài: 1520
Gửi: Fri May 03, 2013 3:03 pm Tiêu đề: TAY BẾ TAY BỒNGTác Giả: LUÂN TÂM
TAY BẾ TAY BỒNG
Nợ nghìn kiếp trước nghìn kiếp sau
Em từ tiên nữ sợ ngôi cao
Ôm anh vá áo hồn hoa đá
Bồng bế cò con vẫn ngọt ngào..
Thương em tay bế tay bồng
Mò nghêu gặp ốc tránh còng gặp cua
Tranh giành đen đỏ chào thua
Ta ôm bể khổ tưởng bùa bình yên
Em từ thần cởi áo tiên
Ru em ta sợ sầu riêng tắt đèn
Em từ bưởi ngọt cho khen
Ta chờ chuột rút mon men chung mền
Trăng còn nhớ gió không quên
Em bông gòn vẫn dịu êm tròn mình
Ta từ đầu gối đóng đinh
Lợn kêu con khóc giường tình kẹt râu
Hình như ta cũng có giàu
Một lần trúng số cau trầu cưới em
Sợ người không được hoá ghen
Ta đâm giấu cả lạ quen giả vờ
Từ em bỏ dạy chạy tơ
Ta rong chơi giữa bụi bờ chông gai
Vẫn đau tháng đọa năm đày
Bồng con con khóc tưởng bay nóc nhà
Ru con bỗng hoá ru ta
Bồng em ta bỗng thây ma tiếc đời
Thêm mê nắng ấm quanh đồi
Thèm thơm nước suối lẻ loi sau chùa
Câu kinh tiếng kệ mất mùa
Quân cờ chén rượu tiễn đưa nhập nhằng
Em từ Chức Nữ Chị Hằng
Ta như sợi tóc kẻ răng đèo bồng
Hai tay nhìn lại cũng không
Hai chân treo ngược giữa lòng đỏ đen
Rất quen mà cũng không quen
Rất chê mà cũng rất khen ngon lành
Em từ mua khế bán chanh
Ta ôm hương rượu để dành trích tiên
Từ em không giận có phiền
Không khi có dễ không yên có bình
Ta từ bèo cám ao sình
Tím xanh cà pháo bạc tình dưa gang
Em từ bóng xế dã tràng
Ta như bụi bám chân nhang đi về
Em từ không ghét không chê
Ta thêm lì lợm bỏ bê vịt gà
Thương trời nhớ đất bao la
Từ sông nhớ núi từ hoa nhớ người
Từ đau thương khóc mồ côi
Nửa trôi nửa nổi nửa ngồi nửa đi
Từ đen hoá trắng nhiều khi
Từ khôn hoá dại từ chì hoá thau
Tưởng mình trước hoá ta sau
Mưa dầu nắng lửa đạo bào hết duyên
Lạy trời em được bình yên
Nuôi con nuôi mẹ cảm phiền không ta
Hết ham chân vịt đầu gà
Ta thèm cơm nguội tương cà ngày mưa
"Ngồi buồn nhớ mẹ thuở xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương" (1)
Ta đi không lối không đường
Mơ hồ như bóng quê hương gục đầu
Cũng may còn chiếc áo nâu
Em che con đắp đêm thâu đoạn trường
Không vô thường không hữu thường
Ta như sương khói quên đường chiêm bao…
MD 03/19/06
LuânTâm
(1) Ca Dao
(Trích trong TT"HƯƠNG ÁO", MinhThư xuất bản , Maryland , USA.2007, tr.332-334)
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn