Gửi: Mon Jan 28, 2013 1:37 pm Tiêu đề: Ban chiều Tác Giả: Hm
Buổi chiều.
Cảnh Phan rang âu sầu
Tôi đứng ở đầu nguồn con sông chảy siết....
Buổi chiều,
tre xanh biếc gió không ngừng vi vu..
Trời chiều,
đang mùa Thu bơ vơ mây trắng,
Tôi, con người lãng mạn bơ vơ bến bờ.
Như vẩn tương tư một bóng hình nào đó.
Lẽ nào là cơn gió chiều,
thi thoảng sông Dinh
Như một khóm tre ai đi về hơi muộn?
Sông đầu mùa chướng áo gió bay..
Em ,vòng tay mình ôm nhau chưa chặt.
Chiến tranh
làm tan mất những đám mây dễ thương.
Và khi xa nhau, em dễ thường không khóc ?
Ðây,
nơi tôi từng mơ dựng ngôi nhà bên sông
Chạy đuổi, duỗi đo , thời gian yêu thương.
Nhìn em rám hồng đôi má dưới trời sương
má em hồng chớm những mùa Xuân hoa rực
Giấc mơ hồi nảo, nao, có bao giờ hiện thực
Rừng xưa xa, khuất. Con sông rồi cũng xa.
Em là của người ta,
Áo trắng bạc màu xám xịt, nhớ thương ,.....
Màu của thời gian tỏ tường ..
Buổi chiều
Giữa ngọn đá Chồng, tôi ngồi bên triền núi
nhớ chơi vơi đắm đuối những chiều
Theo em về nghe giọng sệt Phan rang
Nhớ hàng cau chới với, chiều vàng võ quê em
Nhớ sao,chưa một đêm được cùng ai tâm sự
Một thời viễn xứ, đi về nhoè nước mắt!
Ôi Quê Hương! thôn xóm !chiều tôi trở về.
Đài Sơn khi xưa theo em tráng bánh
Mấy giọt lệ trong veo ai cài trên nhánh mận?
À! yêu là gió hãy reo đi vi vu.
Tình yêu ở đâu hỡi đầu con nước bạc.
Đứng xa xa hướng thấy ngõ nhà ai .....
Mây trắng nhẹ nhàng rụng rơi từng vạt
Thung lũng xuống che phủ đám sương mờ
Khói lam chiều lững lờ trôi ngẩn ngơ
Một đàn chim cất cánh bay vội vả
Về tổ ấm một vùng trời lạ xa
Nông dân hấp tấp gánh lúa về nhà
Vài chú mục đồng cất cao giọng ca
Sau đồi tia nắng cuối vừa đi ngủ !QuangBĐ
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn