Người phụ nữ khâu lại bóng đêm
Bằng sợi chỉ dài như quãng đời...
Lặng lẽ thời con gái
Sợi chỉ đen không đều ngắn dài
Như nỗi buồn hụt hẫng
Người phụ nữ cây kim trên tay
Vá lại cuộc đời mình
Bóng tối mười mấy năm lạnh cóng
Ánh mắt căm hận nhìn...
Có những con rắn đêm độc địa
Ru hồn lòng người bằng nọc độc
Bóng đêm đầy hăm dọa lạc lõng
Người phụ nữ lạnh lùng chối bỏ
Sợi chỉ cây kim run rẩy
Mắt nhìn vào sâu thẳm...
Miếng vá của nỗi buồn này
Chồng lên miếng vá của nỗi buồn kia...
Ngày một dầy thêm theo thời gian
Bao nhiêu năm ròng tay vẫn khâu...
hn
Thơ bùi ngùi lắm đ/c ơi, sao Anh nhìn thấy hay thế, bái phục.... HM
Đa tạ , em không dám đâu chị HM , đàn em thấy mấy chị sao thì em chỉ nói sự thật lòng mình thôi , nếu có gì sai phạm xin bỏ qua dùm cho đàn em nhen bạn hiền ?.
HNK _________________ Nien hoc 1963 - 1964
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn